Thứ Sáu, 15 tháng 3, 2013

Chuyện Răng Và Lưỡi




Cơ Thể người chọn miệng làm thủ trưởng.
Đứng đầu nghàng tiêu hóa thông thương,
Miệng cử răng làm anh xay xát.
Bộ nhai nghiền nhào nát thức ăn
Và chọn lưỡi trong ban giao dịch,
Đứng trong vai nịnh bợ nhất thời.
Có một ngày răng nhận thức ăn,
Vì ôi ám răng không xay xát.
Lưỡi nịnh liền;” lỗi nhác tại răng”.
Lưỡi ta uốn éo nói năng.
Thức ăn ngon lắm, vì răng nó lười.
Miệng nghe lưỡi nói bỗng cười.
Truyền lệnh xay xát để rồi nhập kho.
Ai ngờ tiêu hóa chưa no.
Dạ dày đau bụng ra tòa đệ đơn.
Miệng hỏi lưỡi lại thưa rằng:
Vì răng nhai nhác thức ăn chưa nhừ.
Miệng không ngần ngại trần chừ..
Cho răng quyết định từ từ về hưu.
Răng về cũng đã khá nhiều.
Chiếc răng 36 về hưu sau cùng.
Răng về miệng thấy rung rung.
Lưỡi hết uốn éo bởi cùng đường đi.
Răng về ảnh hưởng tứ chi.
Cơ thể rời rạc bởi vì thiếu răng.
Bấy giờ ta mới hiểu rằng:
Ở đời thẳng thắn ai bằng anh răng,
Lưỡi tài nịnh bợ nói năng.
Tại sao lưỡi mất mà răng vẫn còn.
Răng kia vẫn đẹp vẫn giòn.
Dù chôn xuống đất vẫn còn trắng tinh.
Các nhà khảo cổ chứng minh.
Vì răng chẳng nghĩ cho mình cá nhân.
Răng nghĩ cho cả bản thân,
Cho nên thẳng thắn không cần nịnh ai.
Chuyện trên tôi kể không sai.
Ai tài nịnh bợ nay mai hiểu đời.
Có sang chỉ được nhất thời.
Vì hay ăn nói những lời đơn sai.
Biết mình chẵng nghĩ tới ai.
Cho nên ăn nói mang tai cho người.
Tiện đây nhắn nhủ đôi lời.
Đừng ai học lưỡi để rồi hại răng.



Nguyễn Trung Tôn

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét