Thứ Tư, 16 tháng 4, 2014

Đơn Đề Nghị Xem Xét Lại Tư Cách Của Chủ Tịch Quốc Hội Nguyễn Sinh Hùng.



          Kính gửi:
-         Ủy ban thường vụ Quốc hội nước CHXHCN Việt Nam
-         Trưởng đoàn đại biểu Quốc hội tỉnh Thanh hóa
-         Hội đồng nhân dân tỉnh Thanh hóa
-         Hội đồng nhân dân huyện Quảng Xương, tỉnh Thanh hóa
-         Hội đồng nhân dân xã Quảng yên, huyện Quảng xương, tỉnh Thanh hóa.
Tên tôi: Nguyễn Trung Tôn     Sinh năm 1971
Sinh trú quán: Thôn Yên cổ, xã Quảng yên, huyện Quảng xương, tỉnh Thanh hóa.
Vừa qua tôi có xem một số trang báo như:
Và nhiều trang báo khác đã đồng loạt đưa tin về bài phát biểu của chủ tịch Quốc hội Nguyễn Sinh Hùng trước Ủy ban thường vụ Quốc hội vào sáng ngày 11/4/2014. Khi bàn về trách nhiệm trong quyết định chủ trương đầu tư công. Chủ tịch Quốc hội khẳng định: “ Chủ tịch Quốc hội không phải là người đứng đầu Quốc hội” Ông nhấn mạnh : “ Quốc hội tức là dân, dân quyết sai thì dân phải chịu, chứ kỷ luật ai” ông nói tiếp Quốc hội là cơ quan lập pháp, nếu đưa ra quyết định, chủ trương sai cũng phải nhận khuyết điểm, nhưng không thể đem cả Quốc hội ra kỷ luật.
Chỉ qua mấy câu nói này đã khiến cho một người dân bình thường như tôi thấy vô cùng thất vọng về tư cách lãnh đạo của Chủ tich Quốc hội. Tôi đặt ra câu hỏi; Có phải chăng ông Nguyễn Sinh Hùng đang dùng chính quyền lực để thoái thác trách nhiệm của mình trước những thất thoát ngân sách trong lĩnh vực đầu tư công.
Kính thưa quý vị: Trên danh nghĩa thì Quốc hội là cơ quan dân cử, một cơ quan có quyền lực cao nhất, đại diện cho tâm tư nguyên vọng của toàn dân. Nhưng khi đối diện trước những sai phạm thì ông Nguyễn Sinh Hùng lại thoái thác cho chính mình, thoái thác cho tập thể Quốc hội và đổ hết lỗi lên đầu người dân. Ông khẳng định Chủ tịch Quốc hội không phải người đứng đầu Quốc hội, nhưng sau đó ông lại khẳng định Quốc hội là cơ quan Lập pháp nên có sai cũng không thể đem ra kỷ luật. Như vậy ông đang dùng quyền hành của mình để ban cho Quốc hội một “ Lệnh bài miễn chết ”. Nếu cứ như vậy thì không biết nhân dân chúng tôi có còn đủ kiên nhẫn để đặt lòng tin vào một Quốc hội như vậy được nữa không?
          Tôi viết đơn này kính chuyển tới các cơ quan nói trên, bởi quý vị với tư cách là cơ quan dân cử, đại diện cho nguyện vọng nhân dân. Kinh mong quý vị tiến hành xem xét lại tư cách  lãnh đạo của ông Nguyễn Sinh Hùng, nếu thấy không còn xứng đáng giữ trọng trách này thì nên để nhân dân bầu chọn người khác. Nếu thấy phát ngôn trên của ông chỉ là do cảm xúc bất thường thì cần phải nên yêu cầu ông Hùng chính thức có lời xin lỗi cử tri toàn Quốc về những phát ngôn vô trách nhiệm của ông.
Xin chân thành cám ơn!  
Thanh hóa ngày 16/4/2014


Cử tri: Nguyễn Trung Tôn


( Kính mong các cơ quan trong phạm vi của mình chuyển lá đơn này của tôi tới văn phong củ Ủy ban thường vụ quốc hội để được xem xet.)

Chủ Nhật, 13 tháng 4, 2014

Đã tới lúc cần giải tán quốc hội bù nhìn!

     
Vừa qua trong phiên họp Ủy ban thường vụ Quốc hội sáng ngày 11/4/. Qua lời phát biểu của ông Nguyễn Sinh Hùng đã cho toàn dân thấy rõ hơn về tư cách lãnh đạo của những người mang danh nghĩa “ Đại diện” cho nhân dân từ ngày Đảng cộng sản nắm quyền trên đất nước tới nay.
Thứ nhất ông Hùng khẳng định: “ Chủ tịch Quốc hội không phải người đứng đầu Quốc hội”. Ông đang làm ra vẻ “hạ mình” để thoái thác trách nhiệm cho cá nhân mình. Một đương kim chủ tích Quốc hội đã khẳng định mình không phải là người đứng đầu Quốc hội. Vậy xin hỏi ông ngôi ở vị trí đó để làm gì? Ai mới là người đứng đầu Quốc hội? có phải ông muốn nói rằng đàng sau ông, bên trên ông còn có một nhân vật ẩn danh nào đó đang điều khiển ông? Có phải vị thế hiện tại của ông cũng chỉ là bù nhìn, còn người thực sự có quyền lực,  đứng đầu Quốc hội Việt nam thật sự là đồng chí nào đó của ông? Không biết đồng chí đó hiện đang ở Việt nam hay ở bên Tàu? Tội nghiệp ông quá; đường đường với danh nghĩa chủ tịch Quốc hội mà không phải là người đứng đầu Quốc hội. Nếu ông nói câu này để chỉ nhằm thoái thác trách nhiệm của người đứng đầu, nhằm để đổ lỗi cho tập thể thì vẫn còn thông cảm được, bởi lẽ ông cũng chỉ là còn người bình thường năng lực giới hạn nên đôi khi dám làm nhưng không dám chịu. Ông đổ lỗi cho tập thể để rồi sau đó hòa cả làng. Nhưng nếu không phải vậy mà thực sự ông đang bị điều khiển bới một nhân vật “vô hình” nào đó thì thật là vô cùng nguy hiểm cho đất nước và dân tộc. Tôi khuyên ông nên mạnh dạn tuyên bố giải tán Quốc hội và từ chức để nhân dân tiếp tục bầu chọn cho mình một người đại diện xứng đáng, có trách nhiệm với nhân dân đứng ra thay mặt nhân dân gách vác trọng trách.
Thứ hai ông Hùng khẳng định: “Quốc hội tức là dân, dân quyết sai thì dân phải chịu, chứ kỷ luật ai.”  Câu này ông nói làm cho một đứa trẻ chăn trâu ở nông thôn khi nghe cũng thấy bực mình. Cả một tập thể 500 người, ngồi chật văn phòng mỗi ngày chi phí hết bao nhiều tiền thuế của nhân dân. Các ông ăn của dân, ở cũng của dân, thậm chí ăn gấp nghìn lần, ở gấp vạn lần nhân dân, tự xưng là đại diện của dân. Một tập thể với nữa nghìn người mà không có người đứng đầu như ông đã nói, có nghĩa là một tổ chức hỗn độn kiểu “ cá mè một lứa thì làm sao đại diện cho dân được. Thế mà các ông lại họp hành đưa ra hàng loạt những Quốc sách chi phí hết những khoản ngân sách khổng lồ rồi sau đó lại đổ hết lỗi cho “ Dân phải chịu” .Ông đã thoái thác trách nhiệm cho chính mình sau đó lại thoái thác trách nhiệm cho lũ đàn em. Ông đổ hết sai trái lên đầu nhân dân, những người suốt ngày còm lưng lăn lội để nuôi các ông. Nói thật với ông chứ lũ heo nhà tôi nó còn có con đầu đàn con cuối đàn, khi cho nó ăn nó còn biết ụt ịt cám ơn, còn cái tập thể bù nhìn vố trách nhiệm như ông nói trên thật chẳng ra sao. Cả một tập thể 500 cái đầu mà không tìm được một cái đầu nào “ có tóc” để mà nắm nên ông đổ hết cho dân. Một Quốc hội bù nhìn như vậy cần phải giải thể sớm. Trong nhân dân không phải không có người tài, người có trách nhiệm. Vậy hãy để họ đứng ra gánh vác trách nhiệm trước nhân dân.
Kính thưa toàn thể Quốc dân đồng bào: Chẳng lẽ chúng ta cứ cam chịu mãi vậy sao? Sao không cùng nhau lên tiếng đồng hành cùng nhau yêu cầu ông Nguyễn Sinh Hùng giải tán Quốc hội bù nhìn và chình ông hãy từ chức?
Thanh hóa 14/4/2014
Nguyễn Trung Tôn
ĐT: 01628387716
Email: nguyentrungtonth@gmail.com

Thứ Bảy, 12 tháng 4, 2014

Chẳng lẽ dân cứ mãi cam chịu sao?

Vào sáng 11/4/2014 Ủy ban Thường vụ Quốc hội  họp  để bàn về quy định xử lý trách nhiệm liên quan đến quyết định chủ trương đầu tư công. Chủ tịch Quốc hội Nguyễn Sinh Hùng đã có những phát biểu rất đáng được ghi nhận. Ông đã “ hạ mình, khiêm tốn ” trước tập thể Quốc Hội. Ông khẳng định:   “Chủ tịch Quốc hội cũng không phải người đứng đầu Quốc hội”. Bới lẽ tất cả những gì Quốc hội đã “ quyết ” đều do lá phiếu “ dân chủ ” của tất cả 500 vị đại biểu Quốc hội, bản thân chủ tịch không tự “quyết” nên lẽ đương nhiên là nếu có sai là do tất cả 500 lá phiếu kia, đây cũng là vấn đề xưa nay vẫn thế. Ai bảo Đảng giao trách nhiệm cho ông đứng vào vị trí đó? Đảng giao trách nhiệm cho ông thì ông buộc phải  chấp hành thôi, chứ làm sao ông dám thoái thác? Thủ tướng chính phủ cũng đã từng nói vậy đó thôi.

Nhưng có câu này thì tôi thấy ông nói đúng có một một phần thôi ông ạ.
“Quốc hội tức là dân, dân quyết sai thì dân chịu, chứ kỷ luật ai.”
1.      Quốc hội tức là dân. Theo nguyên tắc và trên danh nghĩa thì Quốc Hội là của nhân dân, do nhân dân bầu ra và chịu sự dám sát của dân. Đại biểu nào không làm tròn bổn phận, trách nhiệm thì phải bị nhân dân loại bỏ, để chọn người khác. Nhưng ở chế độ Xã Hội Chủ Nghĩa này thì người dân đâu có được bầu “ Đại biểu Quốc hội đâu ” Tất cả 500 thanh viên Quốc hội đều được “ Mặt trận tổ quốc ” một tổ chức ngoại vi của Đảng giới thiệu; do sự hướng dẫn của Bộ chính trị; dự nguồn từ Trung ương Đảng chứ thằng dân chúng tôi có biết mặt mũi gì đâu mà bầu với cử. Vậy Quốc hội này đâu phải là dân. Ông nói vậy là oan cho các đồng chí của ông rồi. Các đồng chí ấy  là quan chứ đâu phải là dân. 
2.      dân quyết sai thì dân chịu . Chổ này thì ông nói đúng!  Dân chúng tôi đã sai. Cái sai của chúng tôi là đã để cho Đảng của các ông lừa bịp và lợi dụng. Từ những năm 1945 thằng dân chúng tôi đã bị các ông lừa đi cướp chính quyền về cho Đảng của các ông. Sau đó thằng dân chúng tôi lại bị các ông tịch thu tài sản, nhiều người bị đưa ra đấu tố bị tử hình… Ấy vậy mà Thằng dân chúng tôi vẫn chưa sáng mắt ra. Thằng dân miền Bắc chúng tôi vẫn tiếp tục nghe theo Đảng các ông, để tiến vào miền Nam gây nên cuộc chiến “ Huynh Đệ tương tan”, khiến mau chảy đầu rơi, xương tan thịt nát cả hai miền. Đúng là chúng tôi sai thì chúng tôi phải chịu. Sau năm 1975 tới nay thì thằng dân cả hai miền chúng tôi đã hoàn toàn bị khống chế. Đảng các ông đã thiết lập các chân rết chui sâu vào quần chúng.  Uy hiếp cưỡng bức bắt buộc thằng dân chúng tôi phải cúi đầu. Từ đó tới nay thằng dân chúng tôi đâu có được “quyết ” gì đâu. Nhưng chí ít câu nói này của ông cũng đã nhắc cho thằng dân chúng tôi nhớ lại. Tại sao chúng tôi phải chịu cảnh ngậm đắng nuốt cay này. Bởi trước đây vì thằng dân chúng tôi đã “ quyết ” sai nên bây giờ phải chịu. Nhưng thưa ông vấn đề đầu tư công thì thằng dân chúng tôi đâu có biết gì. Nhưng dù ai làm sai đi nữa thì thằng dân chúng tôi cũng đành phải chịu.

3.      chứ kỷ luật ai. Chổ này ông nói hay thật đấy! Đảng ta làm gì cũng tài tình sáng suốt.  Chỉ có thằng dân đen chúng tôi mới sai chứ, làm sao mà kỷ luật được ai trong số các đồng chí “Đảng hội” của các ông được. Vì họ là người do Đảng cử, Đảng giao trách nhiệm mà có sai thì cứ sửa, sửa không được thì mặc dân. Dân chịu tuốt chứ các đồng chí của ông có phải chịu đâu mà sợ. Chổ này ông cũng đã học được từ ngài thủ tướng  Dũng khi ngài nói trước chính phủ rằng: Ngài cũng sẽ noi gương cố thủ tướng Phạm Văn Đồng, không kỷ luật đồng chí nào trong chính phủ. Bây giờ ông chủ tịch Quốc hội cũng sẽ chẳng kỷ luật đồng chí nào trong Quốc hội.
Vậy là sau nhiều năm làm phó thủ dưới trướng của ngài Dũng, ông đã trở thành học trò xuất sắc rồi đấy. Ngay cả bây giờ ngồi trên ghế chủ tịch Quốc hội rồi ông vẫn còn áp dụng rất tốt những bài học đó hết sức hiệu quả còn gì.
·        Nói tóm lại; Đảng các ông không bao giờ có thể thừa nhận mình đã  sai được, vì Đảng của các ông là một tập thể của những kẻ luôn luôn dùng thủ đoạn mưu mô để hút máu nhân dân, dần đưa dân tộc này trở lại thời kỳ “ Đồ đá” qua cái gọi là “ Thời kỳ quá độ tiến lên chủ nghĩa xã hội” mà nạn nhân của cuộc thử nghiệm không bao giờ thành của các ông chính là nhân dân Việt nam.
Thưa ông: Ông nói đúng, Thằng dân chúng tôi đã sai thì chúng tôi phải chịu. Nhưng chúng tôi chịu hết nổi rồi. Chúng tôi không thể chịu hơn được nữa. Chúng tôi đã, đang và sẽ vùng dậy để hành động và sẽ chọn cho mình một con đường đúng đắn. Lúc đó chắc chắn ông không còn phải lo biết tìm ra ai để kỷ luật, vì tất cả những kẻ gây nên tội ác với nhân dân sẽ do chính nhân dân định đoạt.

Thanh hóa ngày 12/4/2014
Nguyễn Trung Tôn
ĐT: 01628387716.
Email: nguyentrungtonth@gmail.com

Thứ Hai, 7 tháng 4, 2014

Hãy cứu lấy chị Hồ Thị Bích Khương.

Cháu Nguyễn Trung Đức


            Tôi thật sự đau lòng; khi lại phải ngồi đây để viết những dòng chữ này để kính chuyển tới những đọc giả thân quen, những cơ quan tổ chức nhân quyền, các cá nhân, tổ chức trong cũng như ngoài nước yêu chuồng tự do; một thông tin khẩn cấp về tình hình sức khỏe và tính mạng của người nữ tù nhân lương tâm Hồ Thị Bích Khương, là một trong 3 nữ tù nhân lương tâm Việt nam vừa được Liên đoàn quốc tế nhân quyền (FIDH) đưa vào trong danh sách  yêu cầu nhà cầm quyền Việt nam phóng thích.
            Sau khi nhận được tin báo từ người thân của chị Tạ Phong Tần cho biết: Chị Hồ Thị Bích Khương vẫn đang tiếp tục bị kỷ luật với hình thức biệt giam. Tôi đã khẩn cấp thông báo cho người thân của chị biết bố trí đi thăm gặp để biệt rõ tình hình sức khỏe của chị. Chị gái của chị là chị Hồ Thị Lan đang bị bệnh nên không đi được, chị nhờ tôi viết giúp nội dung là thư của chị đã lên tiếng để gửi tới quy vị vào ngày 4/4/2014 vừa qua. Vì quá lo lắng cho chị nên tôi đã cố gắng thu xếp động viên con trai của chị Khương là cháu Nguyễn Trung Đức vào trại giam thăm chị vào sáng ngày hôm nay ngày 7/4/2014. Khi trở về cháu cho tôi biết: Sáng nay chị Hồ Thị Bích Khương phải ngồi xe lăn, có hai người tù vừa đẫy vừa đỡ để chị có thể ra gặp con mình. Trong khi gặp con, chị không nói được nhiều vì sức khỏe quá yếu. Chị chỉ thều thào cho con trai mình biết rằng: Trong thời gian đang bị kỷ luật chị có đề nghị cán bộ trại giam cho gửi một lá thư về nhà cho con trai mình, nhưng cán bộ không cho. Chị rất bức xúc nên đã phản đối lại việc trại giam tước quyền được gửi thư  của chị. Vào ngày 28 hay 29/3/2014 vừa qua, một nữ cán bộ (chị Khương có nói tên nhưng cháu Đức nghe không rõ) đã xông vào đánh chị túi bụi, dùng chân tặng vào vùng bụng của chị nhiều lần khiến cho chị bị đau đớn vô cùng. Nữ công an này còn tuyên bố “ Loại tù như mày tao thích đánh khi nào thì đánh, có đánh chết mày cũng chẵng sao”. Sau khi chịu một trần đòn chí tử dưới đôi chân của người nữ công an thì chị Khương không thể đứng dậy được. Từ đó tới nay chị phải di chuyển bằng chiếc xe lăn. Cháu Đưc cũng có thông báo cho mẹ mình biết là: “ Liên đoàn quốc tế nhân quyền (FIDH) đã lên tiếng yêu cầu nhà cầm quyền Việt nam phóng thich cho mẹ”. Theo cháu Đức kể lại thì khi nghe tin này chị Khương đã gửi lời cám ơn tới tất cả những cá nhân tổ chức trong và ngoài nước đã quan tâm vận động cho chị. Tuy nhiên chị tỏ ra rất thất vọng khi trả lời với con rằng: “ Chắc mẹ không có cơ hội đó đâu. Rất có thể mẹ sẽ chết trong tù, bởi Cộng sản chưa chắc đã chấp nhận phóng thích mẹ đâu. Nếu tháng này mà không nhận được điện thoại của mẹ thì con biết rằng mẹ đã chết con nhé. Mắt của mẹ rất mờ, đầu và thân thể đều đau, chân không thể đứng lên được.” Sau thời gian gặp gỡ chớp nhoáng cháu Đức đã phải chia tay mẹ mình và rất có thể đây là lần gặp mẹ cuối cùng của Đức.(Nếu như những gì chị Khương đã tự nhận định về tình hình sức khỏe của bản thân mình). Tôi hy vọng điều đó sẽ không xãy ra đối với chị. Thật xót xa khi chúng ta vừa phải chia tay thầy Đinh Đăng Định vĩnh viễn. Chúng ta không thể để mất thêm chị Hồ Thị Bích Khương, hày bất cứ người nào nữa. Tôi thật sự không hiểu rằng sau khi nhà cầm quyền Việt Nam đã chính thức ký tham gia vào công ước chống tra tấn của Liên hiệp quốc và chính thức trở thành thành viên của Hội đồng nhân quyền Liên hiệp quốc, nhưng sao lực lượng công an “còn đảng còn mình”  của họ vẫn cứ hành xử với người dân như những lũ côn đồ? Liệu các quốc gia thành viên của HĐNQLHQ có thấy Việt Nam thật sự xứng đáng đứng ngang hàng, ngồi ngang ghế trong tổ chức này nữa hay không?
            Tôi khẩn kính mong các cá nhân, tổ chức trong và ngoài nước hãy nhanh tay phổ biến thông tin này tới những Chinh phủ, Quốc hội của các quốc gia tiên bộ để vận động mọi người cùng nhau lên tiếng yêu cầu nhà cầm quyền Công sản sớm phóng thích cho các tù nhân lương tâm,  không còn ai phải chịu cảnh đọ đầy trong chốn ngục tù chỉ vì lý do chính kiến.
Nguyện cầu Thiên Chúa quyền năng yêu thương nâng đỡ và thêm sức, chữa lành cho chị.
                                                                                                Thanh hóa ngày 7/4/2014
                                                                                                Nguyễn Trung Tôn
                                                                                                ĐT: 01628387716
                                                                        Email: nguyentrungtonth@gmail.com


Thứ Sáu, 4 tháng 4, 2014

Thân nhân tù nhân lương tâm Hồ Thị Bích Khương lên tiếng.

  

                                        Hình anh chị Hồ Thị Lan và cháu Nguyễn Trung Đức

Kính gửi: Tất cả các quý cá nhân cũng như tổ chức trong cũng như ngoài nước; trong thời gian qua đã có nhiều nỗ lực để quan tâm và vận động cho em gái tôi là Hồ Thị Bích Khương, hiện đang bị buộc phải chịu án tại nhà tù K4 trại 5 Thanh hóa.
Kính thưa quý vị: Đây là lần thứ 3 em gái tôi phải chịu cảnh tù đầy chỉ vì đã có những nỗ lực đấu tranh cho quyền con người được tôn trọng tại Việt Nam. Lần này em tôi bị nhà nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt nam kết án 5 năm tù giam và 3 năm quản chế. Trong thời gian bị tạm giam điều tra và chờ đưa ra xét xử, em tôi đã nhiều lần bị đánh đập, bị trại giam kỷ luật với hình thức biệt giam và cắt thăm nuôi mỗi lần một tháng. Cũng trong thời gian tạm giam tại trại tạm giam Công an tỉnh Nghệ an, do không đồng ý  lăn dấu vân tay và ký nhận vào hộ sơ vụ án, nên em tôi đã bị công an tên là Thái Hoàng cán bộ Trinh sát trại tạm giam công an tỉnh Nghệ an lôi kéo vặn tay để ép em tôi lăn tay đỉm chỉ vào hồ sơ, làm cho vết gãy nơi xương vai trái vốn đang trong thời gian ghép đinh bị gãy trở lại. Sau phiên sơ thẩm em tôi bị chuyển sang nhà tạm giam chờ thi hành án của trại giam này. Em tôi bị giam tại nhà giam B4b của trại giam Nghệ an do nữ quản giáo tên Hường phụ trách. Tại nhà giam này em tôi bị nữ quản giáo Hường nhiều lần mở của buồng giam cho các phạm nhân khác vào đánh đập em tôi. Trong phiên tòa phúc thẩm  em gái tôi đã tố cáo trước tòa về việc cô bị bạo hành trong trại giam, nhưng Hội đồng xét xử đã không quan tâm tới những lời tố cáo của cô. Sau khi xét xử phúc gần 2 tháng, vào ngày 26/7/2012; em gái tôi bị chuyển tới K4, trại 5, Yên định, Thanh hóa để buộc phải chập hành án. Tại đây đã nhiều lần cô bị cán bộ trại giam để cho các tù nhân khác đánh đập cô. Do em gái tôi không thừa nhận mình có tội nên đã nhiều lần bị các cán bộ trại giam đối xử rất bất công. Có lần gặp em tôi cô còn cho biết, trại giam đã cho cô uống một thứ thuốc lạ gì đó, khiến sức khỏe cô càng ngày càng suy sụp.  Lần tôi thăm em gái tôi gần  đây nhất là vào ngày 02/3/2014. Em gái tôi cho tôi biết cô vẫn đang bị trại giam kỷ luật với hình thức biệt giam. Lý do cô bị kỷ luật là do một nữ công an tên Tuyết là cán bộ trinh sát phụ trách K4 của trại, đã cố tình dàn dựng chứng cứ gian, qua một lá thư em tôi viết gửi về gia đình nhưng thấy không vừa ý nên đã vứt vào thùng rác; có phạm nhân cùng buồng nhặt lại và mạng nộp cho cán bộ Tuyết;  cán bộ này đã dùng lá thư này để tố cáo với ban giám thị trại giam là em tôi lén gửi thư ra ngoài và bị cán bộ này thu giữ. Sau cáo buộc của cán bộ Tuyết em tôi bị kỷ luật biệt giam, cô đã làm đơn kêu oan nhưng không được ban giám thị trại xem xét. Trong tháng 02/2014 thời tiết ở Thanh hóa rất là rét, nhưng trại giam không cho em tôi mang quân áo ấm vào buồng kỷ luật. Do chỉ mặc một bộ quần áo tù mỏ

ng manh nên em tôi không thể chịu nỗi cái giá lạnh thấu xương. Em tôi đã dùng chiếc mùng trong buồng giam để quấn quanh người cho đỡ lạnh. Vào một buổi sáng một ngày của tháng 2/2014, cán bộ trực trại tới mở cửa buồng giam. Thấy em tôi dùng mùng quấn vào người nên đã vào buồng lôi chiếc mùng ra khỏi thân thể em tôi làm cho chiếc mùng bị rách. Vì lý do chiếc mùng bị rách nên em gái tôi lại bị lập một biên bản kỷ luật mới vì lý do “ Phá hoại tài sản trại giam”. Tôi không biết rõ thời gian em tôi phải chịu kỷ luật theo quyết định đó là bao lâu, vì thời gian thăm gặp giới hạn, hơn nữa cuộc nói chuyện bị công an trại giam giám sát chặt chẽ nên không thể nói hết từng chi tiết. Tuy nhiên qua ánh mắt và giọng nói của em tôi, tôi biết cô đang phải chịu đựng nhiều nỗi oan ức cùng một lúc, sức khỏe và tinh thần bị suy sụp nghiêm trọng. Mới đây qua thông tin bạn bè của em tôi cho biết thì thân nhân của nữ tù nhân lương tâm Tạ Phong Tần vào trại giam thăm người thân về cho hay là em gái tôi vẫn đang tiếp tục bị biệt giam. Do tôi đang bị bệnh nên chưa thể vào trại thăm em tôi được. Nhưng nghe được thông tin này tôi vô cùng lo lắng cho tình trạng sức khẻo và tính mạng của em tôi. Tôi không có khả năng dùng vi tính nên nhờ bạn của em tôi viết lại theo lời kể của tôi để gửi tới các quý cá nhân và tổ chức đang tích cức theo dõi tình trạng nhân quyền tại Việt Nam, để kính mong quý vị tiếp tục đặc biệt quan tâm tới trường hợp của em gái tôi. Qua thông tin mà bạn của em gái tôi cũng đã cho tôi biết: Mới đây Liên đoàn quốc tế nhân quyền FIDH đã có chiến dịch vận động trả tự do cho một số tù nhận lương tâm trong đó có em gái tôi. Tôi rất vui mừng và cám ơn những nỗ lực của quý cơ quan tổ chức đối với em gái tôi trong những thời gian vừa qua và hy vọng nhà nước Việt nam sớm trả tự do cho em gái tôi.
Xin chân thành cám ơn!
Hò Thị Lan
ĐT: 0974915195

Thanh hóa ngày 4/4/2014
Nguyễn Trung Tôn
ĐT: 01628387716
(Viết theo lời của chị Hò Thị Lan chị gài tù nhân Hồ Thị Bích Khương)