Thứ Tư, 31 tháng 7, 2013

Vũ Đại Phong Góp Phần Thổi Lửa!



Vì lương tâm của một con người mà tôi đã từng bị trãi qua cảnh tù đầy trong nhà tù Cộng sản, tôi cũng hiểu được phần nào những khổ sở thiếu thốn và tủi nhục và bị o ép của thân phận một người tù lương tâm trong chế độ công sản.
 Ra khỏi nhà tù Nam Hà đến nay đã hơn 6 tháng và còn bị quản chế, tôi thường theo dõi những tin tức được đăng tải trên mạng về các tù nhân lương tâm hiện đang bị giam giữ trong các trại tù trong mấy tháng gần đây. Tôi nhận thấy một điều là dường như sự gia tăng đàn áp, đánh đập và đối xử tàn nhẩn của các trại giam đối với tù nhân tại Việt Nam, càng ngày càng tàn nhẫn và thâm độc hơn đặc biệt là với các tù nhân chính trị. Chỉ từ đầu năm 2013 tới nay liên tục sự kiện các tù nhân lương tâm đã có chung một hành động tuyệt thực dài ngày để phản đối chính sách khắc nghiệt và vô trách nhiệm của các trại giam. Bắt đầu là việc chị Hồ Thị Bích Khương bị đánh Hội Đồng trong nhà tù K4 Trại 5 Thanh Hóa, chị bị kỷ luật biệt giam. Để phản ứng lại quyết định phi lý của trại giam, chị đã tuyệt thực cho tới ngất xĩu ; sự kiện tiến sỹ Cù Huy Hà Vũ tuyệt thực cũng tại trại 5 Thanh Hóa được nhiều người theo dõi và lên tiếng ; tù nhân Trần Minh nhật tuyệt thực tại nhà tù Nghi Kim tỉnh Nghệ An, phản đối trại giam về chế độ giam giữ; sự kiện các tù nhân ở nhà tù Xuân Lộc Đồng Nai nổi dậy khống chế tình hình trại giam phản đối việc bớt xen khẩu phần ăn của tù nhân. Thông tin nóng bỏng và được nhiều người quan tâm theo dõi và lên tiếng là việc tù nhân lương tâm Nguyễn Văn Hải tuyệt thực đã gần 40 ngày để phản đố trại giam về việc không giải quyết đơn thư của anh và họ ép anh ký giấy nhận tội. Rồi nhà Văn Nguyễn Xuân Nghĩa vì đã thông tin cho gia đình biết về tình hình của anh Nguyễn Văn Hải tuyệt thực và bị biệt giam trong tù, nên nhà văn Nguyễn Xuân Nghĩa cũng đã bị biệt giam trong trại 6 nhà tù Thanh Chương , Nghệ an. Mới đây lại tới lượt tù nhân lương tâm Lên Văn Sơn bị đánh gãy chân ở nhà tù Nam Hà chỉ vì (không chào cán bộ) Vậy là hàng loạt các sự kiện liên tiếp xãy ra trong nhà tù Cộng sản mà rất có thể còn nhiều vụ việc khác chúng ta chưa thể biết hết được. Nhưng chỉ chừng nấy sự vụ, cũng đủ để những người có lương tri nhận ra rằng có những ngọn lửa không bao giờ tắt trong con người của các tù nhân lương tâm tại Việt Nam. Dù sống ở trong hay ngoài cánh cửa nhà tù thì lửa ấy vẫn không ngừng cháy. Trong hàng loạt các sự kiện trên thì có hai sự kiện tiêu biểu và được mọi người trong cũng như ngoài nước quan tâm đó là trường hợp tuyệt thực của TS Luật Cù Huy Hà Vũ và bloger Điếu Cày ( Nguyễn Văn Hải). Trước những hành động kiên cường bất khuất của các tù nhân lương tâm trong nhà tù cộng sản và sự ủng hộ nhiệt tình của đồng bào trong cũng như ngoài nước đang trở nên ngày một lan tỏa.  Công an trong nhà tù Cộng sản luôn có những chiêu thức để ra tay đàn áp tinh thần các tù nhân bằng nhiều cách như tôi đã trình bày trong bai viết “ Kinh Nghiệm Một Lần Tuyệt Thực Trong Nhà Tù Nghệ An.” http://duongtoitudo.blogspot.com/2013/07/kinh-nghiem-mot-lan-tuyet-thuc-trong.html. ( Do Nhà báo Huỳnh Hải viết.) Nếu không thể khiến tù nhân dừng tuyệt thực được hoặc bị công luận lên tiếng mạnh mẽ thì nhà cầm quyền Cộng sản lại dở trò diễn kịch, bịa đặt vu không ( Lật tẩy) theo kiểu diễn trò, để đánh lừa dư luận. Sự kiện đang nóng bỏng hiện nay là việc anh (Điếu Cày)  Nguyễn Văn Hải rất có thể đang cận kề cái chết vì đã gần 40 ngày tuyệt thực. Mấy ngày qua mẹ con chị Dương Thị Tân đã đi hết nơi này nơi khác trong các cơ quan nhà nước Cộng Sản Việt Nam để kêu gọi giải quyết khẩn cấp những vấn đề liên quan tới việc anh Điếu Cày tuyệt thực nhưng những người có trách nhiệm đều lẫn tránh, đùn đẩy… Mới đây báo Công An Nhân Dân lại diễn trò đăng “Lật tẩy “chiêu tuyệt thực” của Nguyễn Văn Hải của tác giả Vũ Đại Phong một cách hết sức trơ trẽn.  Tưởng rằng sau bài viết thì sóng gió sẽ ngừng nhưng có thể Báo Công An Nhân Dân không ngờ rằng: Cái bút danh “Vũ Đại Phong” này nghe ra đúng là tay đang góp cho bão to gió lớn rồi! Chẵng biết anh, chị ta làm nghề viết báo lâu chưa mà sao chẵng có tinh thân trách nhiệm với bài viết của mình, cả cái ông Tổng Biên Tập của tờ báo này cũng vậy sao lại phải bỏ trốn thế nhỉ ? Một bài báo mới đăng lên đã có hàng loạt đọc giả kéo tới tìm tác giả và Tổng Biên Tập để “ Cảm ơn”,vậy mà quý vị lẫn trốn đâu hết cả? Tôi thành thật hỏi Vũ Đại Phong nhé! Anh, chị làm ăn kiểu gì vậy ? Néu viết báo để kiếm ăn thì cũng phải viết cho đàng hoàng chứ sao lại dựng chuyện bịa đặt rồi chạy trốn ? Anh, chị không biết lửa oan đang cháy từ trong ra ngoài hay sao lại gieo gió vậy ? Lửa oan bây giờ đang ngún cả trong và ngoài nước ngày đêm lan tỏa sao Vũ Đại Phong lại thổi tiếp vào thì nó sẽ cháy cả Bộ Chính Trị, 16 UVBCT  mà bị cháy mặt thì anh định chạy đi đâu để sống ?
  Trở lại với vấn đề hàng loạt các tù nhân lương tâm đã tuyệt thực trong tù và hàng loạt người tuyệt thực bên ngoài để ủng hộ và những chiêu thức diễn hài của Cộng Sản. Tôi muốn nói một điểu rằng: Lửa đã cháy và gió đã thổi! Giờ đây phong trào dân chủ Việt Nam cần thêm nhiều nhiên liệu cháy. Mỗi một người trong chúng ta hãy góp phần cùng Vũ Đại Phong thổi bùng ngọn Lửa Điếu Cày vào tận hang cùng của lũ độc tài tà trị và thiêu trụi lũ bất nhân! Về phần tôi, tôi sẽ nhịn ăn 2 ngày 1 và 2 tháng 8 để cầu nguyện cho anh Điếu Cày và đồng hành cùng anh. Tôi vô cùng cảm phục nhưng anh chị em đã cùng mẹ con chị Tân đi khắp nới này nơi khác để lửa của anh Điếu Cày và những anh chị em khác trong tù được cháy khắp mọi nơi!
Thanh Hóa ngày 31/07/2013
Nguyễn Trung Tôn
ĐT 01628387716

Kinh nghiệm một lần tuyệt thực trong nhà tù Nghệ An

Hải Huỳnh (Danlambao) ghi lại từ lời kể của mục sư Nguyễn Trung Tôn - Đó là thời điểm đầu năm 2012, tại nhà tạm giam Nghi Kim thuộc huyện Nghi Lộc nay là tp Vinh tỉnh Nghệ An. Chúng tôi thuật lại kinh nghiệm của một lần tuyệt thực để quý độc giả cảm nhận được những khó khăn mà anh Điếu Cày và nhiều người khác tuyệt thực trong tù. Lúc đó thì bản án sơ thẩm xử tôi (mục sư Nguyễn Trung Tôn - người lượt thuật) và Hồ Thị Bích Khương chưa có hiệu lực. Thế nhưng lệnh tạm giam đã hết nên tôi yêu cầu công an trại giam trả tự do cho tôi. Công an tỉnh Nghệ An nói là lệnh tạm giam chờ xử phúc thẩm đang trên đường đến nên họ giam giữ tiếp. Tôi phản ứng bằng cách tuyên bố tuyệt thực.

Ngay lập tức họ biệt giam tôi. Họ cho 2 tù hình sự vào giam chung với tôi và dùng một hình thức tra tấn rất hèn hạ. Mỗi bữa ăn họ cho 2 công an vào canh cho 2 người tù ăn thức ăn rất ngon hơn thường ngày. 2 công an trại giam canh cho 2 người tù hình sự chung phòng giam của tôi suốt cả bữa ăn. Họ yêu cầu 2 người tù này ăn uống cách chậm chạp. Mục đích của họ là gây sự thèm thuồng đối với tôi. Khi 2 tù hình sự này ăn xong thì họ thu dọn sạch sẽ không để lại một mẩu thức ăn nào. Dù 2 anh tù này ăn không hết cố ý dấu bớt ít thức ăn nhưng họ bắt được và thu gom tất cả.

Cùng với việc tra tấn bằng cách gây thèm ăn thì họ kỷ luật chúng tôi rất nặng nhọc. Họ dùng 2 người tù này để tấn công tôi. 2 người này đổ lỗi vì tôi nên họ mới bị thế này thế kia và chì chiết suốt ngày trong buồng biệt giam. 2 người tù này nói rằng ở ngoài không đấu tranh được vào đây có chết thì bên ngoài cũng ai hay biết.

Lúc đó là thời điểm gần Tết Nguyên Đán. Tôi không biết làm thế nào để thông báo cho vợ con và bạn bè bên ngoài việc tuyệt thực của tôi. Sau 4 ngày tuyệt thực tôi kêu cán bộ đến và tuyên bố ngừng tuyệt thực vào ngày 29 tết. Để giảm căng thẳng giữa tôi và họ cũng như cho 2 anh tù kia khỏi lệnh bị biệt giam cho họ ăn tết.

Tôi từng kể cho chị Nga (vợ anh Nguyễn Xuân Nghĩa) nghe chuyện lần thua nhục nhã của tôi trong tù này. Trong suốt thời gian bị giam giữ bất công thì đây là lần thất bại duy nhất nhục nhã của tôi. Tôi nêu ra đây để mọi người biết được những khó khăn của một người tuyên bố tuyệt thực. Họ phải có ý chí kiên cường mới chống lại những màn tra tấn hèn hạ của công an giam giữ nhà tù. Việc đấu tranh bằng hình thức tuyệt thực này nó căng thẳng từng giây, từng giây. Ngay từ bên trong cơ thể của mình. Những lần đi lấy cung hay tra tấn, nhục hình, ép cung thì cũng chỉ từ bên ngoài chứ không bên trong cơ thể như chuyện tuyệt thực.

Khi đã vào nhà tù thì công an họ không coi tù nhân ra cái gì. Họ đối xử với mình còn thua xúc vật. Nhân phẩm con người bị chà đạp đến tận cùng. Nhân đây tôi xin kể nốt chuyện đấu tranh để có một gói mì tôm nguyên vẹn:

Số là trong các buồng giam không có điện, ban đêm thì tối đen. Tù nhân nghĩ ra một cách thắp sáng rất tinh tế. Trong các bữa ăn từ thứ hai đến thứ sáu bữa nào cũng có một lát thịt mỡ mỏng teo, riêng ngày thứ bảy thì có chút xíu thịt nạc. Các tù nhân nhịn ăn miếng mỡ mỏng teo này nhằm ban đêm xin lửa của các phòng bên cạnh để thắp sáng. Việc này thì hết sức cẩn thận và bí mật. Công an trại giam mà phát hiện thì họ kỷ luật cả buồng giam. Công an giam giữ hạn chế tù nhân có được "nguyên liệu" chất đốt này tối đa. Trong mỗi gói mì tôm luôn có một gói dầu nhỏ. Mỗi bữa sáng tù nhân ăn một gói mì tôm này do gia đình mua của căn tin trại tù. Nhà tù chỉ cho ăn 2 bữa là trưa và tối. Còn bữa ăn sáng là do mình tự túc. Nhưng phải mua của căn tin với giá cắt cổ đắt hơn bên ngoài gấp nhều lần.

Mỗi buổi sáng khi tù nhân ăn mì tôm tự túc thì công an cho người đi thu lại cái gói dầu nhỏ trong gói mì tôm. Họ viện cớ là dầu này không tốt, tù nhân trong điều kiện khó khăn ăn vào dễ bị bệnh. Tôi đấu tranh cho là như vậy ngụy biện. Nếu như công an nói gói dầu không tốt thì tại căn tin bán loại mì này. Chúng tôi mua gói mì giá đắt hơn bên ngòai nhiều lần là mua cả gói mì nguyên xi. Nếu loại mì này không tốt thì kỷ luật căn tin. Thực ra họ sợ chúng tôi, những tù nhân dùng gói dầu này làm nguyên liệu thắp sáng. Cuối cùng công an đuối lý mới chịu giao hết số mì còn lại của tôi chứ không thì họ giữ cả, mỗi sáng họ giao cho một gói cắt ra thu gói dầu rồi mới đưa từng gói như vậy.

Tôi là mục sư việc kiêng ăn cầu nguyện trong nhiều ngày là thường xuyên. Những người chưa một lần kinh nghiệm thì rất khó khăn trong việc tuyệt thực. Tôi kể ra kinh nghiệm thất bại nhục nhã của tôi để mọi người hiểu cho anh Điếu Cày rất là nguy khốn trong lúc này. Công an tỉnh Nghệ An rất hèn hạ trong việc tra tấn tù nhân. Mấy hôm nay lại có tin anh em tù chính trị ở buồng 10 của trại giam Hà Nam đang tuyệt thực trong đó có anh Vi Đức Hồi là người tù cùng buồng giam với tôi.

Nhất định quê hương mình sẽ có tự do dân chủ. Nhưng cái giá của tự do được đánh đổi bằng sinh mạng của những người con yêu nước. Anh Điếu Cày và nhiều người khác tuyệt thực có mệnh hệ nào thì nhà cầm quyền hiện nay phải chịu hoàn toàn trách nhiệm.

Hải Huỳnh cùng Mục sư Nguyễn Trung Tôn thực hiện.
danlambaovn.blogspot.com

Thứ Sáu, 12 tháng 7, 2013

Không đau không phải là người Việt Nam!



Sau  khi lướt qua một vài trang web để tìm kiếm thông tin, tôi dừng lại trên Dân Làm Báo và lòng đau như cắt khi thấy hàng loạt các bài viết đã đưa tin về việc tàu 306 của Trung Quốc “Đối xử  nhân đạo với ngư dân lao động hòa bình trên biển”  bằng cách đập phá tàu và cướp hết hải sản và một số thứ khác, đánh người ngất xỉu, chặt cờ đỏ sao vàng….Tôi không thể cầm lòng mà phải thốt lên:  Lũ  khốn nạn!  Lũ khôn nạn ở đây tôi không chỉ dùng đối với những tên cướp Trung Quốc, mà nó bao gồm tất cả những kẻ suốt ngày rêu rao “vàng với tốt “ Là “ Hòa Bình Hợp Tác, Là anh em láng giềng là đồng chí…Nói tóm lại là cái chủ nghĩa cộng sản và nhưng kẻ đang lợi dụng nó để làm hại tổ quốc Việt Nam của tôi! Tôi dật mình và nhớ lại chỉ vài tháng nay thôi hết từ “Lòng tin chiến lược” được thủ thướng Nguyễn Tấn Dũng nhắc đi nhắc lại nhiều lần tại Đối thoại Shangri-La lần thứ 12, rồi việc chủ tịch Trương Tấn Sang thăm Trung Quốc vừa qua với 29 lần nhất tri trong đó có vấn đề Vịnh Bắc Bộ. Có phải chăng cái “lòng tin chiến lược” của Thủ tướng Dũng là đây? Hay đây là “thành tích” ngoại giao của chủ tịch Trương Tân Sang trong chuyến công du vừa qua của ông tại Trung Quốc? Hoặc đây là kết quả của  "Đối thoại chiến lược quốc phòng Việt Nam - Trung Quốc lần 4"  Của thượng tướng Nguyễn Chí Vịnh? Mà trong đó ông đã  nêu năm hướng hợp tác cụ thể: “hợp tác công tác Đảng, công tác chính trị trong quân đội hai nước; tăng cường trao đổi thông tin giữa các cơ quan chiến lược hai bên để đánh giá đúng tình hình; lấy đối thoại chiến lược quốc phòng cấp thứ trưởng để đánh giá tình hình, đưa ra các giải pháp hợp tác có hiệu quả; tăng cường hợp tác giữa hải quân, cảnh sát biển hai nước; sử dụng đường dây nóng giữa tư lệnh hải quân hai nước để trao đổi thông tin cần thiết”. Tôi thấy vừa đau vừa nhục mặc dù những ngư dân Việt Nam kia không phải là họ hàng ruột thịt của tôi, nhưng họ là người Việt Nam là đồng bào của tôi, họ là hình ảnh của tất cả người Việt Nam trên vùng biển vùng trời Việt Nam. Tôi không hiểu sao mà vẫn có rất nhiều người Việt Nam có thể dững dưng trước những nỗi nhục nhã của tổ quốc như vậy? Tuy đây không phải là lần đầu tin tàu Trung Quốc có thái độ, hành vi tấn công tàu cá Việt Nam; nhưng lần này mức độ tàn bảo hơn và nó sãy ra sau những sự kiện ngoại giao của các lãnh đạo Việt Nam liên quan tới mối quan hệ Việt Trung và tình hình trên Biên Đông. Chúng ta thấy rằng không thể nào xử dụng giải pháp ngoại giao giữa Việt Nam - Trung Quốc về tình hình Biển Đông được nữa mà lúc này các lãnh đạo đảng cộng sản Việt Nam nên thừa nhận với nhân dân rằng mình đã bất lực, hãy vì nỗi đau của toàn dân tộc, vì sự toàn vẹn lãnh thổ mà kêu gọi toàn dân xuống đường chống Trung Quốc xâm lược, (nếu như Đảng còn muốn dành lại cho mình chút danh dự vì các ông cũng là người Việt). Nếu không hãy học tập Philipin đưa vụ việc này ra diễn đàn Quốc tế để hy vọng tạo thêm sức mạnh cho Việt Nam. Đừng vì quyền bính tạm thời của đảng mà tiếp tục cúi đầu trước Trung Cộng để chuốc lấy nỗi nhục muôn đời con cháu. Khí người dân xuống đường biểu tình chống Trung Quốc thì các ông bắt bớ đàn áp vì cho rằng đảng và nhà nước sẽ giải quyết bằng con đường ngoại giao… các ông cho rằng việc biểu tình chỉ làm cho tình hình phức tạp thêm. Vậy nay các ông giải quyết bằng con đường ngoại giao đã đạt kết quả gì? Sao người dân bị đánh bị cướp, quốc thể bị sĩ nhục thì các ông ngồi trơ mặt ra không có động thái nào? Hay lại chạy sang Trung Quốc để xin họ đối xử nhân đạo với ngư dân, để rồi sau mỗi lần được “ Đối xử nhân đạo” như cách vừa rồi thì không còn ai dám ra khơi và vậy là Trung Quốc thoãi mái tung hoành trên vùng Biển của tổ quốc chúng ta?
Đây là nỗi đau của toàn dân tộc Việt! Vậy nếu đảng cộng sản Việt Nam hèn đầy và khiếp nhược không dám bảo vệ người dân và sự toàn vẹn lãnh thổ  thì hỡi những ai còn coi mình là người dân Việt, trước nỗi đau của tổ quốc mình chúng ta hãy cùng nhau đoàn kết xuống đường đồng loạt biểu tình chống Trung Quốc xâm lược, nêu chúng ta dững dưng không hành động gì thì với đà này chẵng bao lâu nhà cửa, vợ con của chúng ta và ngay cả con người của chúng ta cũng sẽ trở thành tài sản của Tàu cộng mà thôi!

Thanh Hóa ngày 12/7/2013
Nguyễn Trung Tôn
ĐT 01628387716

Thứ Sáu, 5 tháng 7, 2013

Lương Tâm Đạo Đức Làm Người


Lương tâm đạo đức là thứ vô hình không ai nhìn thấy bằng con mắt vật lý, nhưng chúng ta có thể nhận ra nó thông qua sự mách bảo của trai tim mình, trước một hay nhiều hành động của một con người hay một tập thể.
Một người nhìn thấy sự bất công mà không lên tiếng phê bình kẻ ác,  bênh vực người thế cô  thì chúng ta đã có thể đánh giá lương tâm đạo đức của họ là một trong trường hợp sau:
- Hèn nhát
- Mù lòa
- Điếc.
- Câm
- Hoặc chính người đó cũng là kẻ ác.
Thánh kinh chép:
18 Thần của Chúa ngự trên ta;
Vì Ngài đã xức dầu cho ta đặng truyền tin lành cho kẻ nghèo;
19 Ngài đã sai ta để rao cho kẻ bị cầm được tha,
Kẻ mù được sáng,
Kẻ bị hà hiếp được tự do;
Và để đồn ra năm lành của Chúa. (Luca 4:18-19).

Khi nói tới vấn đề đạo đức lương tâm, người ta không ai dám phủ nhận những đóng góp to lớn của các tôn giáo trong đời sống xã hội và văn minh nhân loại. Ấy vậy mà; ở Việt Nam mấy năm gần đây, đảng cộng sản rầm rộ tổ chức phong trào “ Học tập và làm theo tâm gương đạo đức Hồ Chí Minh” Tôi không hiểu cái “ Tâm gương đạo đức” của nguời ra sao mà khi học nó thì xã hội càng ngày càng đầy rẫy những chuyện bất công, chuyện bạo hành và bao nhiêu thứ tệ nạn khác. Điều đáng nói là khi đã học thông tấm gương của người rồi thì vừa qua chủ tịch nước Trương Tấn Sang ( Học trò của bác), đã 2 tay dâng Vịnh Bắc Bộ cho Trung Quốc); thông qua văn kiện hai bên cùng thăm dò khai thác Dầu khí trên Vịnh Bắc Bộ… như vậy ông đúng là “ học trò giỏi” của bác rồi! Không chỉ thế đảng cộng sản còn thẳng tay đàn áp bắt bớ những người yêu nước. Chỉ mây ngày gần đây cả 2 tôn giáo có nguồn gốc tại Việt Nam là  Hòa Hảo Và Cao Đài đều bị tấn công tàn bạo, vì họ không chịu “cộng sản hóa”.
http://www.rfa.org/vietnamese/in_depth/hh-buddhist-protest-crackdownan-06252013144720.html
http://www.baotonchanhphap.net/news/
Trước những hành động; hèn với giặc, ác với dân của nhà cầm quyền cộng sản, tôi không hiểu sao chúng ta có thể vô cảm được đặc biệt là nhưng người “ Thiêng liêng” trong các tôn giáo. Có phải quý vị đã đạt tới mức “Chết” cái liêm sỹ của một con người, hay là vì cái “Mặt Trận Tổ Quốc” của cộng sản đã dạy cho quý vị “ Tấm gương đạo đức…” đến mức độ chịnh quý vị lại tiếp tay cho cộng sản đàn áp đồng đạo của mình???
Ôi nhục nhả quá!  Khi ai đó cứ hùng hồn rao giảng yêu thương nhưng chẵng sống yêu thương chút nào, chỉ toàn mưu mô toan tính cho cái lợi cá nhân, chấp nhận  ngậm miệng trước tội lỗi và điều ác.
Đã tới lúc các tôn giáo thuần túy tại Việt Nam và những ai còn cho rằng mình là người có Đạo, có lương tâm đạo đức của người Việt Nam, phải biết liên kết lại với nhau, để dẹp tan cái “đạo đức” ngoại lai  phi tôn giáo, chống lại dân tộc và tàn ác với nhân dân, bảo vệ đức tin  cũng chính là bảo vệ tổ quốc thiêng liêng mà tổ tiên đã dầy công xây dựng. Người viết bài này trước đây đã từng làm quản nhiệm một hội thánh Tin Lành, nhưng do đấu tranh cho sự công bình mà bị bắt bỏ tù, bị nhưng người “ Thiêng liêng” trong Đạo phê phán; “làm Mục sư mà lại làm chính tri”. Nên bản thân thấy cần phải rút chân ra khỏi “gông cùm xiềng xích” giáo hội, để bước những bước tự do theo trai tim mách bảo. Tôi tin rằng mình đã làm đúng và sẽ góp phần để đánh thức lương tâm của một số người nào đó còn ngủ mê trong chủ nghĩa vô thân hay hèn nhát trước bất công hoặc mù lòa câm điếc trước điều ác , góp phần xây dưng và bảo vệ một đất nước Việt Nam công bằng dân chủ văn minh và toàn vẹn lãnh thổ.
Trân trong và muốn thật hết lòng!
  Thanh Hóa ngày 6/7/2013
Nguyễn Trung Tôn
Đt 01628387716

Thứ Tư, 3 tháng 7, 2013

Lửa Cho Dân Tộc Việt Nam


Lửa Cho Dân Tộc Việt Nam
Lửa vô cùng giá trị đối với cuộc sống con người, Lửa sưởi ấm ta trong những ngày giá lạnh, lửa giúp ta được ăn chín uống sôi, lửa giúp chúng ta tiêu hủy những rác rưởi trong cuộc sống… Có một thứ lửa khác vẫn đang âm ỷ cháy trong lòng người dân Việt Nam và chắc chắn sẽ bùng phát để sưởi ấm những tấm lòng băng giá đang bị chế độ độc tài kiềm kẹp, lửa này cũng sẽ tiêu hủy hết những cấu cặn, rác rén đang làm mục nát đất nước chung ta.
Chỉ trong vòng tháng 5 và tháng 6 vừa qua; sau sự kiện các công dân suất sắc tại Việt nam tham gia các buổi dã ngoại nhân quyền bị cản trở, bắt giữ, các cuộc biểu tình chống Trung Quốc xâm lược cũng bị đàn áp.  Các blogger Trương Duy Nhất, Phạm Viết Đào, Đinh Nhật Uy bị bắt; các phiên tòa phi nghĩa tại Long An và Nghệ An đưa một số những Yêu nước ra xét xử; sự kiện Phật Giáo Hòa Hảo ở An Giang bị đàn áp . Cho người dân chúng ta càng nhận thấy rõ hơn sự độc ác của đảng cộng sản đối với người dân. Ngược lại chuyến công du Trung Quốc của chủ tịch nước Trương Tấn Sang đã ký kết một loạt các “ văn bản hợp tác quan trọng” mà đáng chú ý nhất là vấn đề hai bên cùng thăm dò khai thác dầu khí tại Vịnh Bắc Bộ. Chúng ta lại thấy sự hèn đầy của lãnh đạo cộng sản trước kẻ thù truyền kiếp của dân tộc.  Đâù tháng 5 vừa qua trên mạng xã hội Facebook xuất hiện Hội Anh Em Dân Chủ, nhằm tập hợp người Việt Nam có cùng nguyện vọng yêu tự do để cùng nhau thực thì quyền làm người, góp sức mình xây dựng một xã hội Việt Nam công bằng dân chủ văn minh và toàn vẹn lãnh thổ. Đây là đỉm hội tụ của nhiều người có khao khát sống đúng là một con người, không cúi đầu trước bất công, không chấp nhận làm nô lệ cho tội lỗi… Trong thời gian  qua sự kiện các tù nhân chính trị như tiến sỹ luật Cù Huy Hà Vũ và Trần Minh Nhật, Hồ Thị Bích khương; tuyệt trong tù và một số người Việt trong ngoài nước đồng hành tuyệt thực cùng Cù Huy Hà Vũ khiến cho nhà cầm quyền cộng sản điên đầu và đã phải dàn dựng đoạn video “ Vạch mặt Cù Huy Hà Vũ” đánh lừa dư luận và đã phải đối diện với nguy cơ bị bà luật sư Dương Thị Hà khởi kiện. Mới đây vào ngày 30/6 một sự kiện vô cùng có ý nghĩa và được dư luận hết sức quan tâm; đó là việc các tù nhận tại K1 trại tù Z30A Xuân Lộc, Đồng Nài nỗi dậy phản đối chế độ hà khắc của trại giam, họ đã bắt giữ được giám thị trưởng Hồ Phi Thắng làm con tin và làm chủ mọi tình hình trong trại giam xuốt gần một ngày. Như vậy chúng ta có thể nói một điều rằng bởi sự cai trị độc tài tàn ác của tập đoàn thái thú cộng sản Việt Nam đã khiến ngọn lửa phẩn uất  không ngừng cháy trong lòng người dân, không phân biệt thành phần xã hội, tôn giáo hay xuất thân. Cư sỹ Võ Văn Thanh Liêm tự rạch bụng để phản đối đàn áp tôn giáo, việc các tù nhân chính trị  tuyệt thức yêu cầu trại giam thực thi đúng pháp luật, rồi việc các blogger tham gia viết bài vạch trần sự thật của chế độ, rồi việc các công dân tham gia biểu tình chống Trung quốc xâm lựợc, hàng ngàn cuốn “ Cẩm Nang Thực Thi Quyền Làm người” được phát cho người dân, sự đấu tranh giữ đất của nông dân Văn Giang, Trịnh Nguyễn… mặc dù đều gặp sự đàn áp bắt bớ, bách hại bằng cách này hay cách khác nhưng chúng ta thấy rằng bàn tay kẻ ác không thể nào dập tắt được ngọn lửa yêu nước, yêu tự do đang âm ỷ cháy trong lòng người dân Việt. chỉ cần một cơn gió nhẹ có thể những ngọn lửa đơn lẻ này sẽ bùng lên thành bão lửa thiêu trụi chế độ độc tài hèn nhát mà ác độc cộng sản Việt nam.
 Ngày 9/7 này Tòa án cộng sản tại Hà Nội sẽ đưa Luật Sư Lê Quốc Quân (một người yêu nước) ra xét xử với tội danh “trốn thuế” mà cộng sản đã cố tình gán ghép cho ông, mấy tuần nay các buổi cầu nguyễn cho Luật Sư Quân đã thu hút được nhiều người tham gia, tôi tin chắc rằng lửa sẽ cháy to hơn và lan rộng trong quần chúng nhân dân.
                            Muốn thật hết lòng.
Thanh Hóa ngày 4/7/2013
Nguyễn Trung Tôn
ĐT 01628387716