Đảng Cộng Sản Việt Nam và các sự kiện sai
trái, tội lỗi được gọi là những “Cuộc Cải Cách Lớn” !
Kính
thưa quý vị bô lão, thưa quý đồng bào trong và ngoài nước.
Nếu
nói đến hai từ “ Cải Cách” thì không người Việt Nam có lương tâm nào lại không
giật mình hồi tưởng tới nỗi kinh hoàng trong các cuộc “cải cách long trời lở
đất” ở Miền Bắc Việt Nam từ những năm 1949,1950,1953,…1958… khiến máu chảy đầu
rơi, con đấu tố cha, vợ chồng đấu tố nhau… Đặc biệt là những người đã từng trực
tiếp là nạn nhân hay là người tham gia đấu tố cũng phải kinh hoàng, run sợ mãi
mãi. Rồi vụ Nhân Văn Giai phẩm hồi năm 1956, đảng cộng sản Việt Nam đã dùng thủ
đoạn triệt tiêu những tiếng nói trung thực của những nhà văn, nhà thơ, các trí
thức yêu nước như Chu Ngọc, Thụy An, Nguyễn Hữu Đang, Đào Duy
Anh, Trần Dần, Hữu Loan, Nguyễn Mạnh Tường, Minh Đức…vv…Nhà nước và đảng Cộng
Sản Việt Nam độc tài toàn trị đã có vẻ như “thành công mỹ mãn”, vì sau cải cách
ruộng đất và tiến hành đàn áp khốc liệt Phong trào Nhân Văn giai
phẩm thì người nông dân, hay văn nghệ sỹ ai cũng khiếp sợ, kinh tởm
2 chữ “cộng sản”. Tất cả họ đã thực sự trở thành những “ nông nô, văn nô” cho
nhà nước Cộng sản Việt Nam một cách ngoan ngoãn, vô điều kiện. Còn nếu ai không
chấp nhận thì cũng đành phải cúi đầu yên lặng để khỏi phải tù đầy, đầu rơi máu
chảy, gia đình tan nát, chia ly…. Song song với các cuộc “cải cách lớn” này là
cộng sản Việt Nam muốn triệt tiêu giai cấp trung lưu, tư sản khá giả tận gốc rễ
và triệt để nhất. Hậu quả một phần của nó là sự cấm chợ ngăn sông,
vô hiệu hóa tư sản, tiểu thương làm cho người dân phải hoàn toàn phụ
thuộc vào nhà nước cộng sản từ cơm ăn áo mặc đến dầu đèn…vv… Tất cả những phần
vật chất nghèo nàn này đều phải có chế độ phân phối bằng tem phiếu. Họ tìm cách
triệt tiêu đời sống tôn giáo bằng những hành động như : đập phá chùa
chiền, đình làng, nhà thờ, bắt bớ các lãnh tụ và tín đồ, nhằm mục đích tự tôn
Cộng sản là bậc thần thánh để người dân phải cúc cung phụng sự hoàn toàn vào
nhà nước độc tài mang nhãn hiệu chế độ Xã hội chủ nghĩa Việt Nam.
Kính
thưa quý vị ! Tôi tên thật là Nguyễn Trung Tôn, sinh năm 1971 vì
không trực tiếp chứng kiến những sự kiện này nên không giám qua mặt các vị
bô lão để đi sâu vào những vấn đề đã được nêu khái quát trên đây, mà chỉ xin
mạn phép đưa ra một vài nhận định :
Chủ
Nghĩa Cộng sản chủ trương thần thánh hóa chính họ nên ngay từ khi mới xuất hiện
ở Việt Nam nó đã gây ra những tội ác tầy trời, như tôi đã nói trên nhằm triệt
tiêu đối thủ, dùng bạo lực cùng chính sách ngu dân để thuần hóa nhân dân cả hai
miền đất nước sau năm 1975. Cho dù cuộc cải cách ruộng đất, Nhân văn giai phẩm,
hay chiến dịch xét lại hiện đại…vv… đã kết thúc và có vẻ như người Cộng sản đã
thành công, nhưng dư âm xấu xa, đen tối đầy tội lỗi của nó còn vọng lại muôn
đời sau, lịch sử nhất định sẽ phán xét tội lỗi của những kẻ ác độc, bạo tàn.
Nhưng tất cả cho dù thời gian đã trôi qua mấy chục năm trường, thế nhưng ảnh
hưởng tai hại của nó vẫn còn kéo dài cho tới ngày hôm nay chưa thể hết được !
Về
kinh tế: Sau khi đã dùng sức mạnh và bạo lực xiết cổ giai cấp tư sản
non trẻ, đánh phá tan nát giới trung nông, điền chủ khá giả do biết làm ăn giàu
có, khiến người dân thiếu cơm ăn áo mặc, nền kinh tế đã trở nền kiệt quệ, đảng
cộng sản Việt Nam đã từ từ nới lỏng gọng kiềm, cởi trói cho kinh tế tư nhân
được dịp phát triển. Thế là nhân dân ta đã có cơ hội vùng lên bằng chính những
nỗ lực của mình để kiếm cơm ăn áo mặc, nó chính là bản năng vốn có ở mỗi một
con người mà bấy lâu đã bị đảng CSVN dồn nén, trói chặt thì nay có cơ hội thì
ai cũng cố gắng để kiếm tiền để gia đình không còn phải nghèo thiếu như xưa
nữa. Vậy là “đảng ta” có cơ hội nói phét là nhờ đảng CS sáng xuốt chỉ đạo đổi
mới khiến nền kinh tế phát triển để rồi nhiều người dân lầm tưởng nên cảm thấy
biết ơn đảng, ơn Bác vô cùng ???
Nhưng
thực ra đây là một chiêu bài thuần hóa của cộng sản của họ mà thôi. Bởi vì :
“Chính họ đã phá sạch, cướp sạch để cho đói rét, rồi lại phải thả lỏng cho dân
kiếm ăn”, giống như những người trong vườn bách thú thuần hóa con vật vậy
!!! Đến nỗi ngày hôm nay người dân nhiều người khiếp sợ đảng CSVN
hơn sợ ma quỷ, hay run sợ các băng đảng lục lâm thảo khấu cướp trộm của dân
lành… Trong chiêu bài này những lãnh đạo đảng cộng sản VN là người có lợi nhất,
họ vừa thuần hóa được người dân vừa có tiền của, địa vị mà người dân lành thì
khổ sở vô cùng.
Về
văn hóa: Đảng cộng sản đã thêm bớt lịch sử cố tình tạo dựng nên những
nhân vật không có thật như anh hùng thiếu niên Lê Văn Tám để tuyên truyền bịp
bợm cho lớp trẻ hình ảnh người cộng sản hết sức cao đẹp, còn những
người quân dân, cán chính của nhà nước Việt Nam Cộng Hòa là “ bọn Ngụy quân,
Ngụy quyền” bán nước làm tay sai cho đế quốc Mỹ xâm lược. Họ đã tạo nên một nền
giáo dục què quặt, mất gốc, lai căng khiến đạo đức xuống cấp thảm
hại đến mức không tưởng. Thông tin báo chí một chiều khiến người dân có tai như
điếc, chỉ biết nghe những con vẹt cộng sản tuyên truyền láo lếu và bịp bợm.
Những tiếng nói trung thực, can đảm, những sinh viên có tinh thần yêu nước thì bị
bắt bớ đàn áp không thương tiếc.
Về Tôn giáo: Mỗi một dân tộc đều gắn liền với tín ngưỡng tôn giáo, vì tôn
giáo chinh là “linh hồn” của dân tộc, một quốc gia dân tộc mà không có tôn giáo
thì quốc gia dân tộc đó không tồn tại. Từ xưa tới nay đạo đức của các tôn giáo
đã đi sâu vào đời sống của người dân trên toàn thế giới cho dù người đó có tôn
giao hay không. Vì lý do đó, nên Cộng sản đã thất bại nặng nề trong âm mưu xóa
bỏ tôn giáo tại Việt Nam và các nước mà chúng xâm nhập. Vì bất cứ một cá nhân
hay tập thể nào muốn xoá bỏ tôn giáo tức là họ đang tự tiêu diệt chính bản thân
mình. Bằng chứng là chủ nghĩa cộng sản đã thất bại tại Liên Xô và các nước CS
khác ở Đông Âu trước kia. Đứng trước sự diệt vong của chủ nghĩa cộng
sản và sự trường tồn của các tôn giáo nên đảng cộng Sản Việt Nam đã nhanh tay
tìm cách tạo những tôn giáo Quốc doanh để vừa đánh lừa người dân vừa tiếp tục
mưu đồ triệt tiêu tôn giáo thuần túy với mục đích kéo dài quyền cai trị trên
đầu dân tộc Việt Nam mãi mãi. Vừa đáp ứng nguyện vọng của những người dân lâu
nay tâm linh khô hạn nay có chỗ để tới lui, vừa đánh lừa được dư luận quốc tế
như là tại quốc gia cộng sản này đã có tự do tôn giáo thật sự.
Cho
đến ngày nay đảng cộng sản Việt Nam không còn phải là một đảng Cộng sản theo
đúng nghĩa của nó nữa mà đã và đang lột xác để hiện rõ nguyên là bày Sa Tan ác
quỷ. Đảng CSVN đã chui sâu vào một số tôn giáo, chủ trương xây lại nhiều chùa
chiền, thánh thất… mở trường đào tạo nhiều tu sỹ quốc doanh để giúp đảng CS
đứng ra cai trị tâm linh của người dân, đảng cộng sản dùng quân đội,
công an và phòng thuế để cai trị người dân về phần xác, dùng những tu sỹ quốc
doanh và chùa chiền, thánh thất trá hình để cai trị phần tâm linh. Họ trù dập
bắt bớ những người có niềm tin thật vào Chúa, vào Phật, bắt bớ các Mục sư, Linh
Mục, Thượng tọa và cư sỹ… của những tôn giáo thuần túy, buộc giải tán các buổi
cầu nguyện thiêng liêng, ra sức dồn dân vào các ngôi chùa quốc doanh để vừa
quản lý vừa thu lợi cho riêng họ.
Về
lãnh thổ, lãnh hải: Nhà cầm quyền cộng sản VN tự
cho mình cái quyền được bán dần đất đai, biển đảo cho CS Trung Quốc, họ ngang
nhiên tổ chức đại lễ ngàn năm Thăng Long vào đúng ngày quốc khánh Trung Quốc CS
với khoản tiền khổng lồ hoang phí chi ra hơn 94 ngàn tỷ đồng. Có phải chăng đảng
cộng sản Việt Nam đang thực hiện một cuộc cải cách mới biến đất nước Việt Nam
thành thuộc địa của Trung Quốc theo kiểu mới để họ duy trì quyền lực trên người
dân Việt Nam ta không ???
Kính
Thưa quý vị tôi thành tâm kính mong những người Việt Nam còn có lương tri còn
cho mình là con của mẹ Việt Nam hãy mạnh dạn đứng lên cất lên tiếng nói của một
con người để góp phần cho sự tồn vong của dân tôc.
Thanh
Hóa ngày 12/10/2010
Mục sư Nguyễn Trung Tôn
Địa chỉ nhà ở : Thôn Yên Cổ, xã Quảng Yên,
huyện Quảng Xương, tỉnh Thanh Hóa
Điện
thoại : 0949 - 124 – 882
Thêm một Thương binh, Cựu Chiến Binh Việt Nam gia nhập khối 8406
Chuyện Buồn Muôn Thuở Của Người
Dân Việt Thấp Cổ Bé Họng Dưới Chế Độ Cộng Sản
Kính thưa quý vị, hẵn
chúng ta chẵng ai còn lạ gì việc cán bộ nhà cầm quyền cộng
sản cướp
đất của
dân, của các tổ chức
tôn giáo; để bán cho các công
ty nước ngoài, làm sân gôn, làm công viên hay chia chác cho
nhau, hoặc làm tài sản riêng vì thế những
khoản tài sản khổng
lồ đều
nằn trong tay của những
người quyền chức,
các nhà lãnh đạo.
Năm nay nhà cầm quyền cộng
sản đang rậm rịch
với niềm
vui lớn; chuẩn bị
cho kỷ niệm
1000 năm Thăng Long sẽ
tiêu tốn bao nhiêu tỷ đồng
cho ngày đại lể này từ máu xương của
nhân dân, thì ở
làng tôi, bao nhiêu người
dân đang hoảng loạn mất
ăn mất ngủ,
lo lắng bởi
đất đai, nguồn tài sản quý hóa duy nhất của
người nông dân quanh năm chân lấm tay bùn để tạo ra bát cơm, manh áo thường ngày từ ngàn xưa, nay đã đang bị cán bộ cộng
sản tại
địa phương
cướp đọat.
Câu chuyện làng tôi xảy ra như sau:
Quê
tôi có một khu đất bồi
bên sông, diện tích khoảng 20.000.000m2.
Từ những
năm 1980-1981 người
dân làng đã khai hoang để
cấy lúa, khu đất này là nguồn thu đang kể để
giúp bao nhiêu gia đình thoát cảnh
đói nghèo. Sau này UBND xã đã quản
lý vùng dất này của dân mà đáng lẽ theo quy định của
pháp luật thì UBND xã phải quản
lý hướng dẫn
dân nộp thuế cho nhà nước.
Nhưng UBND xã tôi không làm vậy mà đến năm 1991 họ lấy
quyền hành buộc dân thầu và thu lệ phi hàng năm. NCQCS xã Quảng Yên đã biến đất
khai hoang của nhân dân thành
của NCQ xã không đúng theo quy định nguyên tắc sử
đụng đất.
Người dân vì trình độ hạn
chế cắm
cúi làm ăn, họ chỉ
nghĩ rằng mọi
thứ là của “chính quyền”
nên những người cầm
quyền buộc họ
làm sao thì làm vậy.
Vì thế dân chúng tôi đã phải nộp
các khoản thu từ năm 1991 đến nay y như là kẻ làm công trên những
thước đất
là của mình khai hoang mà có. Những kẻ
cầm quyền
không chịu dừng lại
trước những
việc làm bất công của chúng. Thêm điều lấn
lướt chúng tước đoạt
toàn quyền số tài sản đất
đai do người dân đã đổ bao công sức khai phá bao năm qua.
Năm 2010 này dân
chúng tôi đang cam chịu
làm thuê làm mướn
trên chính mảnh đất của
mình những khoản thu bất công do không hiểu biết,
thì NCQ xã cụ thể là UBND xã quảng Yên đã cấu kết
cùng trưởng thôn để chiếm
đoạt khu đất trên cho cá nhân ông thôn trưởng là Lê Văn Thanh làm, nhân dân vô cùng uất ức
cùng nhau đi đến
gặp chính xã Quảng Yên để yêu cầu can thiệp không được giải
quyết. Oái ăm thay những người dân vì trình độ
hạn chế
đã từng bị
chính quyền cộng sản
ở địa
phương xúi dục đến
đập phá bờ tường
phá hoại tài sản gia đình tôi những ngày tôi tiếp nhận
Chúa, nay trước sự bất
công đổ lên chính đầu họ,
họ hiểu
được sự
sai trái và trở
thành người cùng cảnh ngộ oan ức
trước bạo
quyền cộng
sản.
Biết rằng
với chính quyền cộng
sản, dẫu
có đơn từ
rõ ràng chúng còn
dây dưa không giải quyết thì việc
họ có ý kiến bằng
miệng tất
nhiên là chẵng có nghĩa lý
gì.
Tôi hướng dẫn
bà con dân oan về
viết đơn
khiếu nại
rõ ràng nộp đến đảng
ủy, hội
đồng nhân dân và ủy ban nhân dân để mong được giải
quyết, điều đáng nói rằng
một lá đơn
kiến nghị đơn
giản thôi họ cũng sợ hãi là mang tiếng khiếu kiện
“chính quyền” sẽ bị
đàn áp hãm hại sau này và họ cần
tôi phải ký tên cùng họ trong đơn.
Thông cảm với
những gì họ phải
chịu đựng
tôi đã cùng đứng đơn nôp cho chính quyền xã nhưng cho tới nay vẫn không được giải
quyết. Mặt
khác ông Lê Văn Thanh thôn trưởng
là người tranh cướp đất
của dân lại còn đe dọa đánh những người làm đơn
tố cáo, việc làm của ông và của UBND xã. Như vậy
chính quyền cộng sản
ở địa
phương đã trăng trợn biến
tài sản đất đai của nhân dân thành tài sản của
riêng cán bộ cộng sản
và áp bức nhân dân đến cùng đường.
Theo những người dân trong cuộc
cho tôi biết thì đây là một thủ
đoạn vô cùng độc ác tàn nhẫn của
ông trưởng thôn Lê Văn
Thanh và chủ tịch UBND xã Lê Quang Long. Hai ông bất chấp
mọi phản
ứng của
dân và làm ngơ trước tình trạng dân nghèo thiếu đất,
cố tình cấu kết
với nhau để chiếm
đoạt trắng
trơn mô hôi công sức và cuộc sống
của nhân dân.
Than ôi cho những người dân Việt,
khi xương máu đã phải đổ
xuống quá nhiều cho Tổ
Quốc chỉ
mong được sống một
cuộc sông thật sự
bình yên có được
quyền tự
do dân chủ, để làm ăn ngay trên mảnh đất
quê hương mình, mà nay lũ cướp ngày Công Sản thẵng
tay không thương tíếc cắt
đất nhựng
biển cho Trung Cộng, cướp đất
của dân để làm giầu cho chính mình. Một chủ
nghĩa vô thần chỉ tập
trung vào vật chất và địa vị
mà tán tận lương tâm, bất chấp
thủ đoạn
để đạt
mục đích đê hèn ích kỷ. Thật
như nhận
xét của nhiều người
“đảng Công Sản hèn với giặc
ác với dân”
Người dân chúng tôi chỉ biết
nai lưng chịu
đựng, Có người dân nói chuyện với
tôi: Có phải “Chính quyền Cộng
Sản” là họ có quyền cộng
tài sản của
nhiều người
dân thích lấy lúc nào là quyền của
họ không? Tại sao chính quyền hứa
hẹn là trong vòng 60 ngày thì có quyết định
giải quyết mà không thấy
gì? Tôi thật sự đau lòng trước câu hỏi tội
nghiệp của
người dân.
Tôi đưa sự
việc này lên công luận mong nhà cầm quyền cộng
sản Việt
nam thuộc các cấp hãy suy nghĩ trước khái niệm “chính quyền” và hành quyền của
các ông các bà Cộng
Sản đối
với dân chúng. Đôi với tôi, tôi còn biết nói gì hơn với
nhân dân là đưa ra những lời
lẽ mà lúc nào tuyên truyền của
nhà cầm quyền cộng
sản Việt
nam từ trung ương đến
địa phương
cứ lảm nhảm
trên thông tin đại
chúng là “Nhà nước
Việt Nam là nhà nước pháp quyền, của
dân, do dân và
vì dân” Và nhà nước
đang ra sức “xây dựng xã hội công bằng dân chủ văn minh…”. Đem luật đất
đai cho họ biết việc
làm của những
người cầm
quyền là sai trái để dân chúng hiểu rõ bộ mặt
thật chế
độ cộng
sản. Chứng minh cho họ
hiểu rằng
nhà cầm quyền cộng
sản nói một đường
làm một nẻo.
Vì không biết phải
làm thế nào trước tình cảnh mất
đất canh tác, lại không quen viết đơn
từ, một
phần do sợ bị
trả thù nên những người dân đã tới
nhờ tôi viết hộ
lá đơn dưới
đây để gửi
tới các cấp chính quyền cộng
sản Việt
nam, để xem cấp huyên, tỉnh giải quyết
thế nào trong trườn hợp
này. Chẵng nhẽ chuyện sờ
sờ giữa
ban ngày như vậy mà họ có thể tiếp
tục làm ngơ? Những
người dân tiếp tục
đề nghị
tôi cùng ký tên vào đơn
để phần
nào có thêm tiếng
nói cùng họ.
Điều đáng buồn thay lá đơn viết
xong rồi họ
không dám tự cầm đi nộp nên tôi lại phải
cùng họ lên đường.
Chúng tôi, không ai có thể biết
được đến
bao giờ thì người dân Việt Nam thoát khỏi nỗi
lo sợ bạo
quyền và bất công. Tôi biết đây là một câu chuyện trong trăm ngàn câu chuyện bất
công dưới chế độ
cộng sản
mà người dân lành chúng tôi ở khắp
mọi nơi
đang phải chịu đựng!
Tôi cũng thẳng thắn cảnh
báo với nhà cầm quyền Cộng
Sản rằng
nếu các vị tiếp
tục lừa
dối nhân dân thì một thời
gian không xa cả
dân tộc Việt
Nam sẽ đứng lên lật đổ
chế độ
lừa dân phản nước
mà quý vị đang muốn bám vào duy trì chúng để đào bới ăn cướp của
nhân dân.
Nay tôi xin gửi nguyên văn lá đơn mà tôi đã viết cho dân để mọi
người cùng biết và theo dõi sự việc.
Nguyễn Trung Tôn.
ĐƠN
ĐỀ NGHỊ
Kính gửi: Ông chủ
tịch UBND huyện Quảng
Xương.
Ông chủ tịch
UBND tỉnh Thanh Hóa.
Chúng tôi gồm:
1. Nguyễn Trung Luyến.
2. Lê Văn Trường.
3. Nguyễn Trung Tôn.
4. Lê Văn Nhiễu.
5. Nguyễn Thế
Thành.
Đại diện
cho 48 hộ dân tại thôn Yên Cổ xã Quảng Yên, Cùng viết lá đơn
này gửi tới
quý cấp để
đề nghị
giải quyết việc
sau:
Thôn Yên Cổ chúng tôi có một khu vực miên, nằm mé ngoài đê sông Yên.
Trước đây bị bom đạn nên có nhiều hố
bom và cồn bãi, không ai sử dụng.
Cho mãi đến những năm 1980- 1981 có một số
hộ dân đã khai hoang để trồng
lúa, nhưng sau đó lại bỏ
hoang hóa. Đến năm 1990 hay
1991 vào thời anh Nguyễn Viết
Dỵ làm thôn trưởng, sau đó là anh Nguyễn Huy Phúc thay thế, trong thời gian nay anh Phúc đã nhận với
UBND xã để cho một số
người dân thầu khu đất này khai hoang và dần dần
đưa vào sản xuất
lúa ổn đinh từ đó tới nay. Mức
giá thâu mà người
dân lâu nay phải
nộp là 30kg thóc trên một sào một năm, nhưng đến
năm 2008 nhân dân phát hiện
ra là thức tế giá thầu mà UBND xã thu của những
người dân làm miên chỉ là 25kg thóc trên một sao một năm. Tuy vây trong năm 2008 và
2009 những người làm miên vẫn nộp
đầy đủ
thuế miên như mức
cũ, chỉ có hộ anh Lê Văn Trường,
Nguyễn Viết
Linh và Lê Văn Lượt
không nộp số thóc anh Phúc thu thêm (5kg trên
sào).
Do khóa này anh Phúc
không trúng thôn trưởng
mà chuyển sang làm bí thư chi bộ vậy
là anh đã tự ý đem hợp đồng
giữa dân Yên Cổ và UBND xã trả lại
cho cán bộ ngân sách xã.
Việc làm trên của anh Nguyễn Huy Phúc đã khiến cho nhiều người
dân vô cùng phẫn
nộ. Bởi
trên thực tế thì đa số chúng tôi rất cần
có thêm đất để sản
xuất vì các cháu trong gia đình của chúng tôi sinh sau năm 1994 đều không có khẩu ruộng,
nên khu miên lâu nay đã là nguồn
thu nhập đáng kể để
các gia đình nuôi con cái học
hành và đóng góp các khoản
thu tại thôn.
Khi nghe có thông báo xã tiếp tục
cho dân thâu miền
thì anh Nguyễn Trung Luyên,
anh Đàm Văn Hà và anh Lê Văn Thanh (thôn trưởng)
cùng một vài người nữa
cũng nộp đơn
lên xã và được bộ ngân sách xã cho biết răng nếu ai muốn thầu
khu miên này
thì phải đặt
cọc ngay lập tức
50.000.000đ (Năm mươi
triệu đồng)
thì mới được
thầu. Vì là dân nghèo thiếu đất
chúng tôi mới phải xin thầu ruộng
để làm kiếm thêm thu nhập cho gia đình để nuôi con thì lấy đâu ra ngay lập tức
50.000.000đ để đặt cọc?
Nhiều người
đã ký vào biên bản
là không có tiền
đặt cọc
nên rút lui không thầu
nữa.
Duy chỉ có anh Lê Văn Thanh là thôn trưởng và lúc này đang là mùa thu sản nên có thể anh có sẳn tiền
của dân nộp thuế mới
có điều kiện
nộp. Chúng tôi nghỉ là anh Thanh đã đại diện
cho dân Yên Cổ để thâu miên cho dân tiếp tục
làm. Nhưng không ngờ đến
vụ cày bừa chúng tôi thấy gia đình anh Thanh cho máy cày
thông khu cả miên và cấy lúa.
Trong khi đó do không được thông báo nên chúng tôi đã ra giống để
chuẩn bị
cấy miên. Chúng tôi được tin từ ông Nguyễn Viết
Đồng (phó chủ tich UBCD xã) cho biết là số tiền
50.000.000 không được
đưa vào ngân sách xã mà thực tế
đã trả lại
cho anh Lê Văn Thanh ngay sau khi anh đặt
cọc để
thầu miên.
Chúng tôi những người dân nghèo thấp
cổ bé miệng đang vồ cùng buồn
lắm vì không hiểu lý do nào mà mồ hôi công sức của
chúng tôi đã đổ
ra khu miên rât nhiều,
nay UBND xã thu hôi lại
cho anh Lê Văn Thanh thôn trưởng
làm mà không có một
thông báo chính thức
nào cho chúng tôi.
Chính sánh của nhà nước là xóa đói giảm nghèo cho dân mà sao nay lại
thu đi cả những mảnh
đất chúng tôi đã bỏ bao công sức san lấp mới
có được để
tập trung cho một cán bộ đảng
viên làm giầu cá thể?
Có phải chăng trong việc đưa
ra mức đấu
thầu và cách thức thu tiền cũng như trả
lại tiền
cho anh Lê Văn
Thanh là một vở kịch
đã được dàn dựng từ
giữa anh Thanh và cán bộ của
UBND xã từ trước?
Vào ngày 21/1/2010 Anh Lê
Văn Trường và anh Nguyễn Trung Luyến đã cùng nhau làm lá đơn đề
nghị đảng
ủy, ủy
ban nhân dân và hội
đồng nhân dân xã Quảng Yên Sơm có câu trả
lời chính thức về
những thắc mắc
của chúng tôi và có hướng giải quyết
rỏ ràng từng phần một:
1. mức thu thóc thâu miên.
2. cách thức cho đâu thầu miên.
3. Việc thu hồi đất
mà không thông bào cụ
thể.
4. Việc anh Lê Văn Thanh tự ý thông khu bờ bụi
phần ruộng
mà chúng tôi đang làm để
gieo cấy.
5. Số lúa giống chúng tôi đã ra để cấy
miên.
6. Anh Lê Văn Thanh với tư
cách là người can bộ lo cho dân như vậy
có xứng đáng không?
Nội dung lá đơn này anh Lê Văn Trường và Nguyễn Trung Luyến đã lấy chử
ký của tất
cả các hộ dân làm miên tại thôn Yên Cổ và gửi tới
các cấp của
xã nói trên, vào đêm 18/2 anh Lê Văn Thanh đã chưởi
rủa các anh Trường và Luyến vì đã làm đơn này, anh còn đe dọa đánh hại người.
Thế nhưng
cho tới nay thời gian đã 60 ngày nhưng vẫn
chưa có câu trả
lời chính thức từ
phía xã,
Vì vậy này chúng tôi cùng nhau thống nhất gửi
đơn này tới ông chủ tịch
UBND huyện Quảng Xương
để đề
nghị ông có chỉ đạo
cụ thể
về địa
phương yêu cầu làm rỏ sự
việc và trả lời
những thắc mắc
của dân.
Xin Chân Thành cám ơn!
Yên Cổ ngày 21/3/2010
MS Nguyễn Trung Tôn
ĐT 0949.124.882
Những người trên đã ký vào đơn!
1.Lê Văn Trường
2. Nguyễn Trung Luyến
3. Nguyễn Trung Tôn
4 . Lê Văn Nhiễu
5. Nguyễn Thế
Thành
Đơn
Tố Cáo
Kính gửi Đảng
Ủy, Hội
Đồng Nhân dân, Ủy Ban Nhân Dân xã Quảng Yên.
Tên tôi: Nguyễn Trung Tôn, sinh năm 1971.
Trú quán: Thôn Yên Cổ xã Quảng Yên.
Kính thưa quý vị, Tôi Làm đơn này tố cáo ông Lê Quang Long chủ tịch
ủy ban nhân xã Quảng Yên về những
vấn đề
sau:
1. Dân Yên Cổ thôn tôi đang làm khu miên lâu nay
vẫn nộp
thóc thầu đều đặn
nay UBND xã tự ý lấy ra cho cá chân đấu thầu
mà không hỏi ý kiến của
nhân dân, ngày 21/1/2010 dân Yên Cổ
do anh Lê Văn Trường
và anh Nguyễn Trung Luyến làm đơn gửi
tới UBND xã để yêu cầu giải
quyết với
chử ký của nhiều
hộ nhưng
thơì gian đã quá 60 ngày mà UBND xã vẫn chưa
có câu trả lời cho dân. Có phải chăng trong sự việc
này ông Lê Quangh Long có liên quan trong việc chỉ
đạo rút khu miên của thôn Yên Cổ và phương cách cho đấu
thầu “kiểu mới”
mà anh Lê Văn Thanh và Anh Ngô Văn Phong nhân viên UB đ0061 làm là do sự chỉ
đạọ của
ông Lê Quang Long?
Trong Vấn đề
này có hai trường
hợp có thể xãy ra
a. Ông Lê Quang Long là người chủ
trương chỉ đạo
ông Phong nhân viên UB cũng là cán bộ
ngân sách xã làm việc
với anh Thanh như vậy.
b. Ông Lê Quang Long thiếu trách nhiệm, để
vấn đề
đơn giãn trở nên phức tạp
gây bức xúc cho nhân dân.
Về việc
không trả lời đơn
của dân Yên Cổ theo đúng quy định là hành vi dây dưa vô trách nhiệm, không đúng với
tư cách một đầy
tớ của
dân để tìm cách trốn tránh trách nhiêm
2.Vụ việc
ngày 1/10 năm 2008 thôn trưởng
thôn Yên Cổ chỉ đạo
người tới
phá tường rào nhà tôi, tôi đã gửi đơn
trình bầy với UBND xã mà cho tới nay vẫn chưa
được trả
lời???.
Còn nhiều vấn
đề khác mà tôi chưa nói ra đây về những
hành vì và thái độ
vô trách nhiệm của chủ
tịch UBND xã Quảng Yên với tư
cách một đầy
tớ của
dân mà ông Lê Quang Long đã không làm tròn bổn
phận.
Nay với tư
cách một công dân; là một trong những ông chủ của đất nước; tôi yêu cầu đảng
ủy, ủy
ban nhân dân, và hội
đồng nhân dân có phương hướng
chỉ đạo
cụ thể
ông Lê Quang Long trong tư
cách chủ tịch UBND xã ngay lập tức
có trách nhiêm giải
quyết những
thắc mắc
của nhân dân đặc biệt
là sự việc
khu miên của thôn Yên Cổ.
Yên Cổ ngày 24/3/2010
Người tố
cáo:
Nguyễn Trung Tôn
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét