Chủ Nhật, 22 tháng 12, 2013

Thư Thỉnh Nguyện củ



NGUYỄN TRUNG TÔN: THƯ THỈNH NGUYỆN
CỘNG HOÀ XÃ HỘI CHỦ NGHĨA VIỆT NAM
Độc Lập - Tự Do - Hạnh Phúc

THƯ THỈNH NGUYỆN

Kính gửi:
- CHỦ TỊCH NƯỚC VIỆT NAM
- CHỦ TỊCH QUỐC HỘI NƯỚC VIỆT NAM
- THỦ TƯỚNG CHÍNH PHỦ
- BỘ NGOẠI GIAO
- BAN TÔN GIÁO CHÍNH PHỦ.

Tên tôi là: Nguyễn Trung Tôn. Sinh năm 1971.
Trú quán tại thôn Yên Cổ - xã Quảng Yên - huyện Quảng Xương - tỉnh Thanh Hoá.

Tôi thật sự buồn khi phải viết những dòng thư này gửi tới quý vị, vì tôi biết đảng Cộng sản và Nhà nước Việt Nam có chủ trương chính sách rõ ràng về việc tôn trọng quyền tự do tín ngưỡng, tôn giáo của công dân và quyền bình đẳng của con người, thông qua Hiến pháp và pháp luật, cũng như các Công ước quốc tế mà Việt Nam đã tham gia ký kết.

Nhưng trên thực tế thì tại một số địa phương, chủ trương và chính sách của Nhà nước vẫn bị chà đạp xem thường, người dân vẫn bị phân biệt đối xử vì lý do tín ngưỡng, tôn giáo bị xúc phạm nhân phẩm, danh dự thân thể.

Kính thưa quý vị: Tôi sinh ra và lớn lên trong một gia đình có truyền thống cách mạng. Gia đình tôi có 2 liệt sĩ hy sinh trong 2 cuộc chiến tranh dành độc lập và một người phải bỏ mạng vì bom trên mặt trận sản xuất. Bố tôi cũng là người tham gia công tác tại địa phương trong những năm kháng chiến.

Bản thân tôi được học dưới mái trường XHCN. Tuy học vấn không cao nhưng cũng đủ nhận ra "chân lý" đúng sai. Từ năm 1990 đến năm 1993 tôi tham gia nghĩa vụ quân sự, hiện nay là quân dự bị của huyện Quảng Xương. Khi xuất ngũ về địa phương, tôi tham gia công tác đoàn thanh niên, là thành viên của các đoàn thể trong thôn xóm. Dù ở trong cương vị nào tôi luôn luôn tích cực trong công việc của mình, chỉ mong được góp một phần nhỏ cho công cuộc xây dựng xã hội công bằng, dân chủ, văn minh.

Tạ ơn Đức Chúa Trời đã chọn tôi làm tôi tớ của Ngài.
Năm 2002 tôi tin chúa Giêxu và trở thành một Cơ Đốc Nhân sốt sắng với công việc Chúa.
Từ đó cuộc đời tôi sang một trang mới:

- Mới vì tôi nhận được sự cứu rỗi của Đức Chúa Trời được ấn chứng bởi Đức Thánh Linh và nhận ra chân lý Giêxu để sống yêu thương không vị kỷ, tha thứ và có mục đích rõ ràng.

- Mới vì đã bị loại ra khỏi các đoàn thể tại địa phương, bị bắt bớ đánh đập, bị đối xử phân biệt vì tin Chúa Giêxu và được ban cho danh hiệu "kẻ theo tạp đạo trái phép".

Vào tháng 5/2003 gia đình tôi bị hàng trăm người dân địa phương trong đó có cả an ninh nông thôn kéo đến vào ban đêm cắt điện, đánh đập chửi rủa và phá phách.

Tôi đã viết thư, làm đơn gửi tới các cấp chính quyền để trình bày niềm tin tín ngưỡng và nguyện vọng của mình để xin được giúp đỡ nhưng không được đáp ứng. Kể cả việc tôi sửa hộ khẩu gia đình và làm CMND có ghi tôn giáo Tin Lành cũng không được.

Nhưng tôi mặc lấy tình yêu của Chúa mà yêu thương tất cả mọi người, tha thứ cho những hành vi của những quan chức địa phương đã xúc phạm tôi. Vì tôi biết Chúa Giêxu cũng yêu họ như Ngài đã yêu tôi. Tôi cầu nguyện thật hết lòng để họ nhận được sự cứu rỗi.

Thưa quý vị: vào ngày 18/6/2006, tôi tới xóm 6 xã Thiệu Viên, huyện Thiệu Hoá, tỉnh Thanh Hoá để thăm gia đình chị Lê Thị Minh và cùng thờ phượng Chúa, vì gia đình chị Minh đồng tín ngưỡng với tôi.

Lúc 8h30' khi tôi đang ngồi uống nước cùng vợ chồng chị Minh (chưa thờ phượng Chúa) thì có 2 anh phó Công An xã là anh Kiệm và anh Minh và mấy Công an viên xã Thiệu Viên tới mời chúng tôi ra Công an xã để làm việc. Tại đây các anh nói với chúng tôi rằng: "Ở Thiệu Viên không có Chúa, cũng không có đạo" vì vậy họ nghiêm cấm chúng tôi không được tới để thờ phượng Chúa. Họ yêu cầu chúng tôi về ngay.

(Trên thực tế, Hội Thánh Phúc Âm Toàn Vẹn Việt Nam đã có ở gia đình chị Mình từ năm 1999 và đã nhiều lần chị Minh báo cáo với chính quyền về nhu cầu tín ngưỡng của gia đình chị và đăng ký sinh hoạt nhưng xã Thiệu Viên không chấp nhận).

Tôi và anh Sĩ cùng chị Nhàn không về. Tôi nói với các anh ấy rằng các anh vô cớ mời chúng tôi rồi vô cớ tha chúng tôi về mà không có lý do, giấy tờ hay biên bản, tôi yêu cầu các anh ấy phải làm giấy tờ ghi rõ lý do và xác nhận là ở Thiệu Viên cấm sinh hoạt đạo Tin Lành.

Họ không cho và giữ chúng tôi đến chiều tối không cho ăn cơm trưa. Đến 16h30' Công an tách chúng tôi mỗi người một phòng lấy lời tường trình và thẩm vấn đe doạ, cấm đoán chúng tôi.

Đối với tôi, họ yêu cầu không được phép đến gia đình chị Minh để thờ phượng Chúa. Tôi nói: Luật pháp cho chúng tôi quyền tự do tín ngưỡng, các anh phải hướng dẫn chúng tôi sinh hoạt sao lại cấm chúng tôi. Khi tôi nói tới Chỉ thị số 01 và Nghị định số 22 của Chính phủ thì anh Nguyễn Mạnh Hoè - trưởng Công an xã Thiệu Viên túm áo tôi, rồi túm tóc tôi tát vào mặt tôi ba cái. Các công an viên cũng lao vào đấm xối xả vào mặt tôi, vào người tôi làm tôi bị tổn thương mắt, hiện mắt trái của tôi vẫn chưa mở được. Máu mặt tôi chảy ra rất nhiều. Khi đánh tôi xong, các anh sang phòng bên cạnh đánh anh Hắc Ngọc Sĩ, người cùng đi với tôi.

Đến 18h (hoặc 18h30'- lúc này mắt tôi không nhìn rõ) họ thả chúng tôi về trong tình trạng thương tích đầy người. Tôi đề nghị họ đưa chúng tôi về nhà chị Minh vì chúng tôi không thể tự đi được. Anh Hùng Công an viên xóm 6 đã đưa tôi và anh Sĩ tới ngõ nhà chị Minh để chúng tôi tự đi vào nhà.

Kính thưa quý vị: vì cớ tin Chúa, chúng tôi chấp nhận sự khinh bỉ của những người trái niềm tin. Tôi cũng bị đánh đập nhiều lần và lần này thì đáng buồn thay vì tôi và anh Sĩ bị đánh ngay tại trụ sở Công an xã Thiệu Viên - một cơ quan bảo vệ pháp luật (trước đây cũng có mấy anh chị em bị đánh ở đây).

Thưa quý vị: cách đây gần 2000 năm vì yêu nhân loại Chúa Giêxu đã đổ máu để cứu chuộc mọi người. Vì yêu dân tộc trong lịch sử Việt Nam không ít máu đã đổ xuống vì Độc lập, Dân tộc và Tự do Dân chủ.

Nay dưới chế độ được đặt tên là XHCN, dưới một đất nước hoàn toàn độc lập thì máu của tôi, của anh chị em tôi đã đổ vì niềm tin tín ngưỡng, tôn giáo bởi bàn tay của những người bảo vệ pháp luật. Thật sự là đáng buồn cho dân tộc Việt Nam. Trong khi cả nước đang dốc lòng cho công cuộc xây dựng một xã hội công bằng dân chủ văn minh, xây dựng khối đoàn kết dân tộc, thì tại những địa phương như xã Thiệu Viên lại có những cán bộ công an, họ là đảng viên đảng Cộng sản xem thường luật pháp, chà đạp "chân lý", chia rẽ dân tộc. Và tôi cũng thật ngạc nhiên khi ông Lê Dũng, phát ngôn viên của Bộ ngoại giao đã phủ nhận sự thật trên trước câu hỏi của phóng viên Quốc tế.

Tôi xót xa khi viết những dòng này, chúng tôi cũng như hàng triệu người dân Việt Nam khác nay đã không còn tin vào đảng Cộng sản Việt Nam nữa. Bởi giữa lời nói và việc làm của đảng Cộng sản luôn luôn trái ngược nhau. Quí vị coi người dân chúng tôi là đối tượng để cai trị chứ không phải là đối tượng để Quí vị phục vụ. Quí vị nói mình là đầy tớ trung thành của nhân dân nhưng thực chất Quí vị lại không tôn trọng nhân dân.

Tôi viết thư này thiết tha thỉnh nguyện Quốc Hội, Chính phủ, và Ban Tôn Giáo Chính phủ, có những giải pháp cụ thể để chấm dứt những tình trạng phân biệt đối xử của chính quyền địa phương đối với các tín đồ Tin Lành nói riêng và các tôn giáo khác nói chung.

Tôi kính mong quý vị: có tiếng nói kịp thời về tỉnh Thanh Hoá, huyện Thiệu Hoá, xã Thiệu Viên, để Công an xã Thiệu Viên trả lại những tài sản mà trước kia họ đã vô cớ chiếm đoạt của các tín đồ Tin Lành như Kinh Thánh, xe đạp…; xã Quảng Yên, huyện Quảng Xương hãy làm lại hộ khẩu gia đình và Chứng minh thư Nhân dân Tôn giáo Tin Lành cho gia đình tôi, để chúng tôi có thể tiếp tục sống, làm việc, đi lại và thực hiện tín ngưỡng của mình.

Tôi cầu nguyện Chúa tha thứ cho những người công an đã đánh đập tôi và mong các anh nhận ra khuyết điểm của mình, sớm ăn năn để tiếp tục phục vụ tổ quốc, phục vụ nhân dân được tốt hơn.

Xin cảm ơn quý vị đã đọc thư này. Tôi cầu nguyện Chúa Giêxu ban phước lành cho quý vị và gia đình./.

Quảng Yên ngày 19/6/2006
Nguyễn Trung Tôn

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét